Tất Lãm Tinh đang đưa quần đi qua thì hành lang bên ngoài thư phòng bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân dần dần đến gần, Đàm Mộng nghe thấy động tĩnh trong thư phòng, vội vàng tới gõ cửa: "Các con nháo cái gì vậy? Bản thảo của ba tất cả đều trong máy tính, nếu làm đổ nước lên đó ba sẽ không tha cho mấy đưa đâu."

Lục Ngôn vốn vẻ mặt anh dũng tự nghĩa là vậy nhưng nghe thấy tiếng chú Đàm nói cũng lập tức rén, cuống quít quấn khăn tắm lại lên người.

"Tại sao lại khóa cửa rồi? Mở cửa ra ba vào lấy máy tính, ba phải nộp bản thảo vào cuối tháng rồi."

Lục Ngôn như rùa rụt vào trong một chiếc khăn tắm nhỏ, chân trái đạp chân phải rối rắm, mở to hai mắt vẻ mặt sợ hãi, hướng Tất Lãm Tinh dùng khẩu hình cầu cứu: "Anh nói đi, mau cứu tôi nhanh..."

Tất Lãm Tinh lúc này đã hoàn toàn nhìn thấu tiểu xảo của Lục Ngôn, thì ra thỏ con cũng biết giữ mặt mũi, vừa rồi không biết lấy hết bao nhiêu dũng khí mới dám xông vào.

Tay trái hắn chống lên mặt bàn, tay phải treo quần lót lấy từ trên ghế, cúi đầu, bày ra vẻ mặt thành khẩn nghiêm túc hỏi Lục Ngôn: "Anh nên nói như thế nào đây? Ba anh có chìa khóa dự phòng trong thư phòng, đợi lát nữa ba sẽ mở cửa vào."

Tuy nói Lục Ngôn từ nhỏ đã được hai nhà sủng ái, cũng là đứa bé mà Lãm Tinh nhìn lớn lên, nhưng dù sao bây giờ cậu đã trưởng thành, trần truồng chạy đến thư phòng tìm con trai người ta nói ra cũng đủ xấu hổ.

Hai tay Lục Ngôn đều vội vàng túm khăn tắm, không ra tay làm cái gì đó, trong hỗn loạn một đầu đâm vào trong ngực Tất Lãm Tinh, dứt khoát cái gì cũng không quản, chỉ cần giả bộ đà điểu lừa gạt qua ải.

Tất Lãm Tinh lặng lẽ cong mắt, nhịn cười vỗ vỗ tiểu đà điểu trong ngực, thu thập bút điện trên bàn một chút, đưa cho Đàm Mộng ở bên ngoài.

Đàm Mộng nhận lấy máy tính từ khe cửa, nghi ngờ liếc mắt nhìn con trai mình một cái: "Tất Lãm Tinh, hai đứa đang làm gì đấy?"

Tất Lãm Tinh thần sắc như thường, tự nhiên trả lời: "Con nói Lục Ngôn hai câu em ấy liền nổi giận đánh con, bọn con đang giải quyết vấn đề."

"Con làm thằng bé khóc à? Để ba xem nào." Đàm Mộng nhíu mày, đẩy cửa muốn nhìn vào bên trong, Tất Lãm Tinh bỗng nhiên giơ tay lên, đỡ lấy bên cửa khiến Đàm Mộng một phần cũng đẩy không được.

"Ba, con có thể dỗ em ấy được."

Đàm Mộng nhìn hắn thật sâu, xoay người rời đi, trước khi đi quay đầu lại nghiêm túc nói: "Không được khi dễ trẻ con, có nghe không?"

"Vâng."

Cửa thư phòng một lần nữa khóa lại, Lục Ngôn dựng thẳng lỗ tai nghe bước chân trong hành lang càng ngày càng xa, rốt cục cũng nặng nề thở phào nhẹ nhõm.

Vai trần truồng bên ngoài khăn tắm bỗng nhiên ấm lên, Tất Lãm Tinh khoác áo khoác của mình lên người cậu quấn lấy, từ sau lưng cách áo khoác ôm cậu, cằm tách ra tai thỏ đặt lên đỉnh đầu Lục Ngôn, tai thỏ mẫn cảm, dưới lông tơ trắng như tuyết lộ ra một tầng hồng nhuận huyết sắc.

"Em đang nghĩ gì vậy, Lục Ngôn?"

Tất Lãm Tinh hiếm khi trực tiếp gọi cả tên cậu, thân thể Lục Ngôn cứng đờ, giống như bị huấn luyện viên gọi tên không hiểu sao khẩn trương, nhưng vẫn cứng miệng như cũ: "Có phải anh không được không được không, lúc tiểu O trong video cởi khăn tắm ra, alpha của cậu ta cũng không phải là phản ứng lãnh đạm như anh."

"Vậy tôi nên phản ứng như thế nào?"

"Ít... Ít nhất cũng không giữ được lí trí... Sau đó, liền đến và hôn..."

"Chỉ hôn một chút là đủ rồi?"

"Hả? Bằng không thì sao?" Lục Ngôn ngược lại không suy nghĩ nhiều: "Video chỉ phát đến hôn một chút."

"Đó là bởi vì chuyện xảy ra ở phía sau không được qua kiểm duyệt." Tất Lãm Tinh cẩn thận mặc quần cho cậu, giống như khi còn bé vẫn hay làm, ở thắt lưng buộc một cái nơ.

"Ai nói chứ, tôi cùng Tiêu Tiêu thương lượng xong rồi, tối hôm qua anh ấy đều thử qua với Hàn ca." Lục Ngôn xuống đài không lên đài, còn muốn cứng miệng tranh cãi.

"Tiêu Tiêu? Chính cậu ấy đã dạy em lắc cà rốt nhỏ của mình trước mặt tôi?" Trong mắt Tất Lãm Tinh mang theo nụ cười, Lục Ngôn nghẹn đỏ mặt, túm tóc Tất Lãm Tinh nhổ lá cây lục đằng mọc trên đầu hắn: "Anh nói ai nhỏ, nói ai nhỏ đấy! Anh là alpha có cái gì mà làm không được chứ! Một trực A như anh không biết nói chuyện bạn sẽ hiến miệng thì đem miệng đi hiến đi! Loại A như anh, tôi một mình có thể tẩn được mười tên..."

"Đau... Được được được, là tôi sai, đừng tức giận nữa."

Lục Ngôn không chịu buông tha, nằm xuống ghế bốn cước đạp loạn như thỏ đạp đại bàng.

Cậu không nghĩ đánh thật, chẳng qua là đánh Lãm Tinh hai cái trút giận mà thôi, không ngờ quyền cước không có chương pháp gì bị Tất Lãm Tinh nhân cơ hội bắt lấy, bị nắm chặt hai tay đẩy đến bên tường.

Tất Lãm Tinh cúi đầu nâng mặt tiểu O lên hôn.

Lục Ngôn bị hôn đến thở không nổi, hai má đỏ đến nóng lên, lập tức ngoan ngoãn.

Tất Lãm Tinh hôn đủ rồi chậm rãi dời môi, Lục Ngôn bị hôn choáng váng, lỗ tai thỏ từng tấc từng tấc đem hai má bốc khói bọc thành một quả cầu nhung, không biết vì cái gì, cảm giác cái đuôi mơ hồ ướt đẫm.

"Nói cách khác, kỳ thật em không biết sau khi mình làm như vậy sẽ xảy ra chuyện gì, đúng không?" Tất Lãm Tinh lấy đầu ngón tay cái cọ cọ sợi nước bạc trên khóe môi cậu.

Lục Ngôn nhìn hắn từ kẽ tai thỏ, gật gật đầu.

"Để tôi nói cho em biết đi, tin tức tố của tôi sẽ mất khống chế, sẽ làm cho tôi không kiềm chế được cắn nát tuyến thể của em, hình thành một mảng lớn dấu hiệu dây leo trên người em, làm chuyện quá đáng với em, mà quan hệ cộng sinh của chúng ta sẽ khiến em không cách nào chạy trốn, bị dây leo vây khốn, cho đến khi sáng mai tôi chấm dứt phát tình." Tất Lãm Tinh xoa xoa đầu Lục Ngôn: "Nhưng chúng ta còn chưa chính thức yêu nhau, tôi có thói quen trì hoãn thỏa mãn, chờ đến khi em hiểu được tất cả những chuyện này có ý nghĩa gì thì tôi sẽ làm tiếp."

Lục Ngôn giống như bị đe dọa, cắn môi, khóa ngón tay: "Vậy chuyện hôm nay anh đừng nói ra ngoài, thật mất mặt."

"Em ở trước mặt tôi bày ra tướng mạo còn ít sao, tôi có nói ra ngoài qua một cái nào không?"

"Không có, anh ngược lại dám xem!"

"Được rồi, không nghĩ tới nó nữa, lại đây sờ sờ xem, mang về cho em thứ tốt này." Tất Lãm Tinh vuốt lông tạp loạn trên tai thỏ lên giúp cậu, nắm tay cậu bỏ vào trong túi mình.

Lục Ngôn sờ nửa ngày cái gì cũng không bắt được, rút tay ra nhìn, ngón giữa có thêm một vòng tròn bạch kim, kinh ngạc tiến lại gần quan sát.

"A Ngôn, lúc trước em nói có thể cùng tôi thử ba ngày, chuyện này không quên đi?" Tất Lãm Tinh mở tay trái của mình ra, trên ngón giữa cũng mang theo một cái nhẫn rộng một chút: "Làm bạn trai tôi, được không?"

Lục Ngôn khẽ há miệng, nói không nên lời, trong lòng lẩm bẩm oán giận trước kia sao không phát hiện Lãm Tinh biết làm trò như vậy, đây chẳng lẽ đây là thiên phú của alpha? Hay anh ấy đã bí mật đi học thêm? Xong rồi, thua rồi, cả bàn đều thua, các phương diện triệt để thua luôn.

"Nhưng chúng ta đã ở bên nhau mười tám năm. Nói là yêu đương, vậy còn có thể cùng hiện tại có cái gì không giống nhau nha..."

"Cũng có không giống nhau." Tất Lãm Tinh hơi cong người cùng tầm mắt của cậu ngang nhau: "Tỷ như hiện tại tôi có thể nói, răng thỏ nhỏ của em rất đáng yêu, lúc hôn sẽ đụng phải."

"Cái gì đấy..."

"Tùy thời có thể hôn em."

"...... Vậy cũng không thể tùy thời..."

"Có thể nắm tay em đi trên đường, không cần nắm tay áo."

"...... Kỳ thật anh có thể trực tiếp nắm lấy tay tôi, tôi cũng không nghĩ gì nhiều như vậy."

"Có thể gọi em là lão bà."

"A, mắc ói muốn chết, không được gọi, anh là học từ Bạch Sở Niên đi!"

"Có thể muốn em cắn dấu hiệu ở vị trí dễ thấy."

"Aaa!" Lục Ngôn ngoài miệng nói ghê tởm nhưng thân thể lại nhảy dựng lên treo lên người Tất Lãm Tinh, hung hăng cắn một cái trên cổ hắn, rót vào một cỗ tin tức tố mật ong, dấu răng thỏ hướng ra ngoài thấm máu, tin tức tố rót vào dưới da hình thành một cái dấu hiệu đầu thỏ nho nhỏ màu trắng.

"Phiền chết đi được, vậy anh có muốn cùng tôi đi mua xe máy hay không?" Hai chân Lục Ngôn đặt trên eo Tất Lãm Tinh, hai tay nhéo lỗ tai hắn: "À? Bạn trai? Bạn trai anh có muốn đi mua với em không?"

"Mua mua mua." Tất Lãm Tinh bất đắc dĩ ôm con thỏ nhỏ dính trên người mình làm nũng chơi xấu đi tới đi lui trong thư phòng: "Chờ anh thi xong bằng lái xe máy liền đi mua, trước tiên nói cho xong việc này cái đã, chỉ có thể chơi trên đường đua, không được phóng ra ngoài đường đua xe."

Lục Ngôn cao hứng chạy lên giường phòng ngủ nhảy nhót, Tất Lãm Tinh ngồi ở cửa hối hận xoa mặt, tự hỏi mình sao lại không thể trống đỡ được khi con thỏ nhỏ làm nũng cơ chứ.

____

Ngày hôm sau, Tất Lãm Tinh thừa dịp Lục Ngôn còn đang ngủ say sớm trở lại văn phòng làm việc, hắn phải nhanh chóng sắp xếp công việc của mình một cách thích hợp, như vậy có thể dành thời gian chuẩn bị cho hành trình hẹn hò ba ngày yêu đương quý giá này.

Bỗng nhiên có người đẩy cửa tiến vào, Tất Lãm Tinh ngẩng đầu liếc mắt một cái, người vào là Hạ Nãi Xuyên.

Sư tử nhỏ ngậm bút, trong tay cầm một quyển bài tập lý luận chiến thuật, đặt mông ngồi xuống mặt bàn Tất Lãm Tinh: "Ca, dạy em cách giải bài này đi."

"Đợi lát nữa, ca đang bận làm xong việc này." Tất Lãm Tinh nhìn chằm chằm màn hình không chớp mắt, ngón tay đánh chữ rất nhanh.

"Ò." Hạ Nãi Xuyên từ trong ống bút trên bàn cầm một cái kẹo sữa lên ăn, chớp mắt một cái liền thoáng nhìn thấy dấu hiệu đầu thỏ trên cổ Tất Lãm Tinh, nhất thời vui vẻ, đưa tay sờ: "Ca, làm thế nào mà có vậy?"

"Đây không phải là chuyện tiểu hài tử nên nghe."

"Vậy sao?" Hạ Nãi Xuyên ngồi xếp bằng trên bàn, lấy điện thoại di động ra: "Vừa lúc ba em bảo hẹn chú Cẩm ăn một bữa cơm vào buổi trưa, em thuận tiện hỏi chú ấy xem chú ấy có muốn nghe chút chuyện người lớn mới có thể nghe hay không."

Tất Lãm Tinh đè tay cậu nhóc lại, rút điện thoại di động về đặt lên bàn: "Tiểu tử thối, báo nhau vừa thôi chứ. Được rồi, nói cho nhóc biết đi, cũng không biết Lục Ngôn từ đâu mà có được một video cởi khăn tắm, vì chuyện mua xe máy mà đòi ca đây cả đêm."

Hạ Nãi Xuyên vui vẻ lộ ra hai cái răng sư tử: "A, đó là em gửi cho anh ấy đấy."

Tất Lãm Tinh ngẩn ra, cầm một xấp văn kiện trong tay cuộn lên đánh nhóc.

Hạ Nãi Xuyên ôm đầu chạy tán loạn: "Ca, ca! Alpha của trường bọn em rất nhiều tên thích Lục Ngôn, gửi tin nhắn quấy rầy anh ấy, đàn chị học muội cũng có, anh đánh được một mình em nhưng có đánh được cả đám bọn họ không?"

"Còn có học tỷ học muội?"

"A, đương nhiên rồi, đều là học tỷ alpha, mỹ nữ chân dài ngực bự, ai mà không thích thỏ con chứ." Hạ Nãi Xuyên nhếch môi cười: "Em không theo đuổi anh ấy là bởi vì ca là ca em, em không cướp vợ của anh em mình, em như vậy đủ nghĩa khí đi."

Tất Lãm Tinh chậm rãi dựa vào ghế, đầu ngón tay ở trên tay vịn có tiết tấu gõ: "Nhóc nói anh đây nghe một chút xem."

"Sau khi Lục ca trở về không phải được sắp xếp vào nội thành làm nhiệm vụ hiệp đồng tìm kiếm sao, truy bắt nghiên cứu viên cơ sở bồi dưỡng còn chưa sa lưới, vừa lúc trường quân đội An Phỉ Á nằm trong phạm vi điều tra của anh ấy. Lúc Lục ca vào trường, từ ghế phụ của xe cảnh sát xuống, mặc đồng phục của các đặc công công khai của các anh, cực kỳ giỏi giang, chân dài, đeo huy hiệu Chim Tự Do của tổ đặc công, hơn nữa còn tuân thủ thân khoác bội súng, lúc anh ấy đưa giấy tờ tùy thân ra cho hiệu trưởng, oa, đẹp trai hết sảy luôn, cảnh lúc ấy đã được một người bạn của em chụp lại."

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó liền truyền vào trong nhóm trường."

"...... Rồi sau đó nữa thì sao?"

"Sau đó quần chúng liền nổ tung, hiện tại toàn bộ bị cấm ngôn luôn rồi."

"..." Tất Lãm Tinh nhéo nhéo mi tâm, cầm lấy điện thoại di động chuẩn bị gửi tin nhắn cho Lục Ngôn, dặn dò lúc thỏ nhỏ điều tra đừng ăn mặc tao nhã như vậy.

Lục Ngôn vừa vặn gửi tới một bức ảnh.

Ảnh chụp được tiện tay chụp, sau lưng là cảnh đường phố bình thường, dưới ánh mặt trời chói mắt, Lục Ngôn đeo kính râm, tay chỉnh cổ áo ở đường viền cổ, cẳng cúc trắng nõn tinh xảo lộ ra một đoạn cổ sạch sẽ. Trên tuyến thể sau gáy không thấy một dấu vết bị alpha cắn xé, ngay cả mùi ô uế cũng chưa từng dính qua.

Quả thực chính là một cỗ máy đập mãnh thú alpha chạy bằng cơm mà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play