Sau khi Tô Ngọc La rời đi thì nụ cười trên mặt Du Sướng cũng nhạt dần. Chỉ cần nghĩ đến ba từ Chu Minh Thần thôi là Du Sướng đã cảm thấy tức ngực khó chịu, sắc mặt cậu tái nhợt ấn lên ngực, vọt vào WC nôn ra. Từng cơn từng cơn khó chịu buồn nôn dâng lên, yết hầu liên tục run rẩy, nhưng cậu chẳng nôn ra được gì cả.

Du Sướng mở vòi nước, nhìn đôi mắt đang đỏ lên của mình trong gương, cảm giác vô cùng khó chịu đột nhiên vây quanh cậu. Cơ chế bảo vệ cơ thể theo bản năng đã chặt đứt cảm giác của cậu đối với tổn thương, nhưng thời gian qua càng lâu thì cảm giác đau đớn trống rỗng do trái tim chảy máu đầm đìa lại lan ra nhiều hơn. Du Sướng dùng tay đánh một cái thật mạnh lên bồn rửa tay, sau khi cậu bày ra một nụ cười trước gương thì mới rời khỏi phòng đặt.

Du Sướng sửa lại hành trình, vốn định ở lại Hải Thành thêm vài ngày nữa, nhưng bây giờ cậu không muốn về chung cư của Chu Minh Thần nên về thẳng thủ đô. Mãi đến khi máy bay hạ cánh Lão Quách vẫn chưa phát hiện sự khác thường của Du Sướng, chỉ cho rằng do cậu phải xã giao nên thấy hơi mệt mới không nói lời nào.

Du Sướng về đến nhà, ném vali hành lý xuống rồi ngồi xuống sô pha, bỗng nhiên thấy chẳng muốn nói gì, mà cũng không muốn làm gì. Cậu nghĩ ngợi rất nhiều, nhưng cũng như chưa nghĩ điều gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play