Ngay khi bị người ta xách lên, Hùng Dã lập tức bắt đầu hoài nghi nhân sinh —— Hình thú của y nặng như vậy, thế nhưng có người có thể nhẹ nhàng nhấc lên được?
Y lập tức rống lên một tiếng bắt đầu phản kháng, đồng thời nhìn về phía người đang xách y, sau đó tất cả sự phản kháng đều biến mất toàn bộ.
Y biết người này, đây chẳng phải là người lúc y sắp bị Tiết Hung Ngô Công gϊếŧ chết đột nhiên tới dẫm nát bọn chúng, sau đó lại chạy lên trên núi, nhổ một mảnh rừng rậm, gϊếŧ chết vô số khủng long và Tiết Hung Ngô Công sao?
Y phản kháng chắc chắn không hề có tác dụng. Nếu đã vậy, y còn phản kháng làm cái gì?
Không thấy y định rống nhưng trong cổ họng hoàn toàn không phát ra nổi thanh âm sao......
Hùng Dã ngoan ngoãn bị xách theo, đồng thời bắt đầu cân nhắc có nên biến thành hình người để đối phương dễ xách một chút...... Nhưng hình như là không cần —— Đối với người nọ mà nói, chỉ e y nặng một trăm cân hay là một ngàn cân cũng chẳng có gì khác biệt.
Còn nữa, hiện tại đối phương có thể nắm lấy lông trên lưng y để xách, nếu như y đột nhiên biến thành hình người, người này phải làm thế nào để xách y đi?
Hùng Dã miên man suy nghĩ một hồi, sau đó chợt phát hiện mình đã bị xách ra khỏi bộ lạc.
Người trong bộ lạc vậy mà hoàn toàn không phát hiện!
Người này thật sự quá mạnh! Không biết hắn so với kẻ mang Sư Lệ đi, rốt cuộc là ai mạnh hơn.
Hùng Dã lần đầu tiên nhìn thấy người này đã xác định hắn và vị phụ thân hờ kia của Chu Tịch không phải cùng một người —— Người mang Sư Lệ đi không cao bằng người này.
Hẳn là cũng không mạnh bằng người này.
Chẳng biết người này vì sao lại muốn đưa y ra khỏi bộ lạc......
Hùng Dã còn đang mải nghĩ đã bị ném lên trên một đám cỏ.
Cũng không thể nói là ném. Tuy rằng người này làm ra động tác "ném", nhưng lúc Hùng Dã rơi xuống đất căn bản là không có cảm giác gì, cứ như là được nhẹ nhàng thả xuống ấy. Hùng Dã gần như ngay lập tức biến thành hình người —— Hình thú không thể nói chuyện, vẫn là hình người thuận tiện hơn.
Sau đó, y vừa biến thành hình người xong thì nghe thấy người đối diện hừ lạnh một tiếng, ở trong hoàn cảnh yên tĩnh của ban đêm trở nên phá lệ rõ ràng.
Hùng Dã tức khắc có chút lo lắng, sợ mình lỡ làm gì không tốt chọc giận đối phương.
Đối với người đột nhiên xuất hiện, huỷ hoại cả một ngọn núi này, mấy ngày nay bộ lạc bọn họ hoàn toàn không một ai nhắc tới.
Tư tế cảm thấ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT