Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

Chương 47: Cự thú


1 năm

trướctiếp

Edit: Tagoon

Hùng Dã và Hùng Kỳ mặc kệ con Tiết Hung Ngô Công bị độc chết, đang định rời đi, đột nhiên từ bên cạnh lại chui ra ba con Tiết Hung Ngô Công nữa.

Ba con này so với con trước thì nhỏ hơn một chút, nhưng cũng có thể nói là rất lớn. Hùng Dã và Hùng Kỳ thấy vậy, trong lòng lập tức trầm xuống.

Ban nãy chỉ có một con Tiết Hung Ngô Công, bọn họ tuy rằng lo lắng sợ hãi, nhưng tổng cảm thấy mình còn có thể đối phó. Nhưng bây giờ lại tới thêm ba con......

Mấy thứ này rốt cuộc là từ đâu nhảy ra?

"Hùng Kỳ, ngươi chạy mau, đi thông tri cho người trong bộ lạc!" Hùng Dã nói.

Nếu để cho mấy thứ này tiến vào trong bộ lạc...... Người của bộ lạc sẽ phải toi đời!

Mà so với Hùng Kỳ, sức chiến đấu của y càng cao hơn một chút, có thể ngăn đám kia lại!

Hùng Dã nói xong, biến thành hình thú lao thẳng đến một trong số chúng.
Hùng Kỳ lập tức xoay người chạy...... Loại thời điểm này không thể ra vẻ chống đẩy.

Hắn muốn nhanh chóng tìm người tới cứu Hùng Dã!

Chu Tịch giúp Tượng Thiên trị liệu xong, tinh thần lực đã tiêu hao sạch sẽ. Vì thế hắn không giống như trước kia dùng tinh thần lực điều tra chung quanh, chỉ chậm rãi đi về phía trước, thuận tiện nghiên cứu năng lượng trong cơ thể.

Luồng năng lượng này là hắn đột nhiên có được, hắn kỳ thật không quá hiểu cách dùng. Nhưng vừa rồi đối mặt với Tượng Thiên, hắn ngược lại nghiên cứu ra một vài cách sử dụng.

Ví dụ như có thể dùng năng lượng làm thành một cái lồng bao quanh thân thể của mình. Có một cái lồng như vậy, hắn và môi trường xung quanh sẽ hoàn toàn bị ngăn cách. Tuy rằng không trốn khỏi được tinh thần lực điều tra, nhưng có thể ngăn trở khí vị của mình, khiến cho thú nhân hoặc khủng long có khứu giác nhạy bén không cách nào phát hiện bọn họ.
Tượng Thiên lúc trước chính là dựa vào biện pháp này để ẩn nấp quanh bộ lạc.

Một thứ nữa chính là phương thức đi đường. Đưa năng lượng từ gót chân tràn ra là có thể giúp mình uyển chuyển nhẹ nhàng ngăn cách với mặt đất, lên cao hơn mặt đất mấy mét, phảng phất có thể bay lượn.

Chu Tịch nghiêm túc nghiên cứu luồng năng lượng này. Nghiên cứu một hồi, hắn đột nhiên cảm giác được không đúng.

Hắn ngửi được mùi máu tươi, là mùi máu của thú nhân.

Thú nhân có cái mũi cực kỳ nhạy, điểm này Chu Tịch đã sớm biết. Hắn còn phát hiện, khứu giác của mình kỳ thật cũng rất tốt.

Có lẽ chính là bởi vì như vậy, hắn càng thêm không chịu nổi cái mùi kỳ quái của thịt khủng long.

Nghĩ cũng đúng, khứu giác của vo

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp