Tượng Thiên đứng trên đỉnh núi cạnh bộ lạc Đại Hùng, nhìn bao quát toàn bộ lạc. Năng lượng trên người lão quay cuồng kịch liệt, không ngừng tán dật ra bên ngoài, khiến một vài thú nhân tương đối nhỏ yếu phía dưới lập tức biến thành hình thú.
Nhìn những người này, trong mắt Tượng Thiên lộ ra đầy vẻ chán ghét.
Lão chán ghét kẻ yếu.
Chẳng qua bây giờ, lão có việc phải hỏi người trong cái bộ lạc này: "Tộc trưởng các ngươi đâu?"
Tượng Thiên cũng có chút hiểu biết về bộ lạc Đại Hùng. Lão vừa phát hiện cây thần quả, đồng thời cũng phát hiện ra bộ lạc này.
Lúc ấy để bảo mật, lão từng nghĩ tới chuyện gϊếŧ chết toàn bộ đám người trong bộ lạc. Nhưng rất nhanh lão lại nghĩ, làm như vậy nói không chừng ngược lại sẽ khiến kẻ khác bắt đầu chú ý tới nơi này, vì vậy lão cũng đành từ bỏ quyết định.
Trong những năm sau đó, lão đã từng chú ý tới tình huống trong bộ lạc.
Lão thậm chí còn phát sinh quan hệ cùng với một nữ nhân trong bộ lạc, nữ nhân kia còn sinh cho lão một đứa con.
Vốn dĩ lão không ngại đưa nữ nhân và cả đứa bé kia về bộ lạc Tượng Hình, nhưng đứa nhỏ đó có vấn đề, đã bốn năm tuổi rồi mà ngay một câu cũng không biết nói. Lão không thiếu con cái, không cần một đứa con như vậy nên chẳng thèm quan tâm nữa.
Sau đó lão lại sợ phiền toái, cũng không tiếp tục đi tìm nữ nhân khác.
Chẳng biết nữ nhân và đứa bé kia còn ở đây không.
Tượng Thiên không thích phiền toái như vậy, lại nghĩ đến mình vừa mất thần quả nên càng thêm vô cùng táo bạo, năng lượng trên người như không muốn sống tán loạn ra bên ngoài.
Rất nhiều người trong bộ lạc Đại Hùng đều biến thành hình thú, quỳ rạp trên mặt đất run bần bật. Chỉ có mấy người thực lực tương đối mạnh là còn gắng gượng chống đỡ, Hùng Hà chính là một trong số đó. Hùng Hà thân là tộc trưởng bộ lạc, mỗi lần đều được phân rất nhiều thịt. Nhưng ông có vợ và con cái phải nuôi dưỡng, bình thường mỗi khi không đi săn thú tập thể, ông cũng sẽ đi săn. Sáng sớm hôm nay ông đã tính toán ra ngoài đi săn.
Kết quả còn chưa kịp ra cửa đã gặp chuyện như vậy.
Dưới sự áp bách, Hùng Hà không dậy nổi một chút tâm tư phản kháng nào. Ông từng nghe tư tế kể, thế giới bên ngoài có rất nhiều cường giả, lúc này nơm nớp lo sợ nói: "Đại nhân, ta chính là tộc trưởng của bộ lạc."
Ánh mắt Tượng Thiên dừng ở trên người Hùng Hà.
Một chiến sĩ thú cấp thấp, nhìn dáng vẻ còn là sau khi tuổi lớn, năng lượng trong cơ thể tích góp nhiều mới đạt tới...... Tượng Thiên có chút chướng mắt Hùng Hà.
So sánh ra thì người trẻ tuổi đứng cạnh Hùng Hà, vào loại thời điểm này vẫn dám ngẩng đầu nhìn lão lại khiến lão cảm thấy không tồi. Tượng Thiên lạnh lùng hỏi: "Gần đây các ngươi có gặp kẻ nào lạ mặt không?"
"Không...... Không có." Hùng Hà nói.
Người đứng cạnh Hùng Hà, loại thời điểm này còn dám ngẩng đầu nhìn Tượng Thiên, chính là Sư Lệ.
Đôi mắt Sư Lệ trùng xuống, có chút không hiểu.
Tượng Thiên tới trước còn chưa tính, phản ứng của lão cũng hoàn toàn bất đồng so với đời trước.
Lần này, Tượng Thiên gióng trống khua chiêng đi vào trong bộ lạc, còn rõ ràng là người tới không có ý tốt. Nhưng đời trước...... Lão ngay từ đầu điệu thấp mà tới, có người ở bên cạnh Chu Tịch nhìn thấy lão, hỏi lão là ai, lão mới triển lộ thực lực.
Mọi chuyện vì sao lại thay đổi? Chẳng lẽ là bởi vì Tượng Thiên đã biết chuyện Chu Tịch và Hùng Dã kết làm bạn lữ?
Nhưng cái này cũng không đúng. Tượng Thiên nếu như đã biết chuyện rồi không vui, vì sao phải hỏi về kẻ lạ mặt? Sư Lệ rốt cuộc đã từng làm Thú Vương. Trong khi những người khác ở trong bộ lạc đều vô cùng sợ hãi, ngay cả Hùng Hà cũng hai chân phát run, gã còn dám nhìn Tượng Thiên.
Sau đó, gã lập tức phát hiện Tượng Thiên thoạt nhìn cực kỳ phẫn nộ.
Tượng Thiên xác thật rất phẫn nộ, thậm chí không khống chế n�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT