Edit: Tagoon

Hùng Dã hạ quyết tâm chia tay với Sư Lệ, nhưng căn bản là không nghĩ tới chuyện đi tìm người khác.

Y và Sư Lệ không giống nhau, y vẫn luôn không chú trọng đến nhu cầu sinh lý.

Chuyện mà mình có thể tự giải quyết, làm sao phải tìm đến người khác?

So với tìm một tình nhân giải quyết vấn đề sinh lý, y càng hy vọng mình có thể tìm được một người bạn lữ để tâm sự, làm bạn cả đời.

Đương nhiên, bạn lữ này phải là nam nhân...... Những năm đầu, Hùng Dã cũng không hề phát hiện điều này, nhưng sau một thời gian dài, y đã nhận ra mình chỉ thích nam nhân.

Khi còn niên thiếu, bên cạnh y chỉ có Sư Lệ, đương nhiên đối với Sư Lệ rễ tình đâm sâu. Nhưng đủ loại chuyện xảy ra sau đó đã mài mòn toàn bộ tình cảm Sư Lệ dành cho y. Sư Lệ đối xử với y ngày càng kém, cảm tình của y với Sư Lệ cũng dần dà phai nhạt.

Lần này Sư Lệ muốn tách ra, y rất khó chịu, nhưng cũng không phải không thể chịu nổi. Chỉ là trong thời gian ngắn, y không có khả năng tiếp thu người khác, càng không thể đi tiếp thu những người còn nhỏ hơn y tận mấy chục tuổi.

Bây giờ có người "đẩy mạnh tiêu thụ" cho y một vài người kém y hai ba mươi tuổi......

Nhìn những người bị kẻ khác đưa tới, Hùng Dã bất đắc dĩ nói: "Ở chỗ ta không cần người. Bây giờ các ngươi nếu muốn trở về thì cứ về, không muốn trở về thì có thể gia nhập bộ lạc Đại Hùng. Đương nhiên, bộ lạc sẽ không có ưu đãi đặc biệt nào dành cho các ngươi."

Những người này đều rất trẻ tuổi, nếu bọn họ không nhớ thương mình...... Hùng Dã sẽ rất vui lòng để cho bọn họ gia nhập bộ lạc.

Những người bị đưa tới hầu như ở trong chính bộ lạc của mình có thân phận tương đối cao hoặc là cuộc sống trải qua rất tốt, cơ bản đều lựa chọn trở về, nhưng thân phận tương đối thấp thì lại lựa chọn gia nhập bộ lạc Đại Hùng.
Trong lúc nhất thời, bộ lạc Đại Hùng ngược lại có thêm rất nhiều người.

Chu Tịch thấy một màn như vậy, cuối cùng thoải mái hơn một chút.

An bài những người này xong xuôi, Hùng Dã bèn nói: "Ta còn có việc, đi trước."

Nói đoạn lập tức rời đi, đi được vài bước lại dừng, sau đó nhìn về phía Hùng An: "Hùng An, ta coi ngươi như con của mình vậy."

Hùng Dã rất rõ ràng, Hùng An lúc trước đối với mình chỉ có tôn kính sùng bái. Nhưng nếu Hổ Nguyệt nói nhiều, có lẽ hắn sẽ có suy nghĩ khác, mà y cũng không muốn nhìn thấy tình huống này. Nếu đã như thế, không bằng sớm một chút nói cho rõ ràng.

"Tộc trưởng, ta đã trưởng thành! Ta nhất định có thể làm một người bạn lữ tốt của ngươi!" Hùng An nói. Hắn vẫn luôn rất sùng bái Hùng Dã, cũng là thiệt tình thực lòng muốn cùng Hùng Dã ở bên nhau.
"Ta đã già rồi." Hùng Dã nói: "Ngươi còn trẻ, tốt đẹp tr�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play