Gấu nâu khổng lồ gϊếŧ chết con Phong Thần Dực long.
Gϊếŧ xong, Hùng Dã biến thành hình người, đi đến bên cạnh Chu Tịch. Mà lúc này, những người sống sót tất cả đều quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu.
Chu Tịch lý giải tâm tình của bọn họ. Ở trong mắt những người này, Hùng Dã chỉ e chính là tồn tại giống như chúa cứu thế.
Chẳng qua bây giờ, vị chúa cứu thế này phải ăn cá trước đã.
Chu Tịch chia đôi con cá lớn, bắt đầu ăn cùng Hùng Dã.
Bọn họ không ăn con Phong Thần Dực long kia, chỉ đào đi tinh hạch cho Hùng Dã tu luyện —— Biết được con Phong Thần Dực long này từng ăn thịt thú nhân, cho dù là Hùng Dã hay Chu Tịch cũng đều không có hứng thú với thịt của nó.
Cuối cùng, thịt của con Phong Thần Dực long bị những thú nhân tràn ngập thù hận với nó ăn.
Một đám thú nhân suy yếu, ăn thịt khủng long cấp bậc Thú Vương...... Những người này đều tiêu chảy, may mắn Chu Tịch ở đây, không khiến cho bọn họ xảy ra chuyện.
Chu Tịch và Hùng Dã dừng lại mấy ngày, đưa những người kia đến một nơi an toàn. Chu Tịch còn hỗ trợ giục sinh một ít khoai lang, sau đó mới rời đi.
Những ngày sau đó, bọn họ lại cứu được một vài người, cũng gặp được khủng long cấp bậc Thú Vương khác hoặc là cự thú tiền sử.
Nhưng chỉ cần bọn chúng không gϊếŧ người, Chu Tịch và Hùng Dã cũng sẽ không tiêu diệt chúng.
Bởi vì Chu Tịch phát hiện, một viên tinh hạch cấp bậc Thú Vương có thể đủ cho Hùng Dã tu luyện rất nhiều năm.
Nếu vậy, bọn họ cũng không cần thiết tiếp tục gϊếŧ chóc.
Còn về sau...... Để về sau hẵng nói đi.
Chu Tịch và Hùng Dã ở bên ngoài đại khái hơn bốn tháng, lúc trở lại bộ lạc, bộ lạc Đại Hùng đang chuẩn bị nghênh đón Thần Thú tế.
Nơi bộ lạc Đại Hùng cư trú đã có chút bộ dạng của một thành trì tiền sử. Đồng thời, bởi vì rất nhiều người đã biết đến sự tồn tại của bộ lạc Đại Hùng, có không ít người chạy tới đây tham gia Thần Thú tế.
Chu Tịch và Hùng Dã trở về được vô số người hoan nghênh, các tư tế của Thú Thần Điện còn cùng nhau khẩn cầu Chu Tịch tham gia Thần Thú tế.
Liên tục bốn tháng tuần trăng mật khiến tâm tình Chu Tịch vui sướng, hắn bèn đáp ứng yêu cầu này.
Vì thế, vào ngày Thần Thú tế, hoa ngọn lửa không cần tưới nước tất cả đều nở rộ. Còn có rất nhiều thực vật vừa mới gieo không bao lâu cũng thành thục toàn bộ.
Đây là thần tích Thần Thú giáng xuống.
Trong lúc nhất thời, trong bộ lạc khắp nơi đều có người truyền xướng ca dao ca ngợi Thần Thú.
Đối với hết thảy điều này, Chu Tịch làm như mắt điếc tai ngơ. Hắn chế tạo ra mực nước, sau đó tạo ra bút lông chim và bút lông.
Để chế tác bút lông, hắn thu thập lông thú của rất nhiều người trong bộ lạc, nhưng sau lại phát hiện, vẫn là bút lông chim dùng tốt nhất.
Giấy bọn họ dùng hiện tại không tốt, mực cũng không tốt, dùng bút lông viết rất dễ bị nhoè.
Trên thực tế, dùng bút lông chim viết chữ cũng không quá tiện. Cũng may Chu Tịch sử dụng giấy bút chỉ là để chuẩn bị bản thảo...... Hắn bảo Hùng Dã chuẩn bị một vài phiến đá, sau khi làm xong bản nháp thì dứt khoát dùng tinh thần lực khắc những gì mình viết lên trên đá.
Như vậy có thể bảo tồn được trong thời gian càng lâu.
Chu Tịch không chỉ viết những gì mình một đường nhìn thấy nghe thấy, còn sửa chữa lại pháp luật bộ lạc Đại Hùng rồi viết xuống dưới, khắc vào bia đá. Các phiến đá và bia đá này đều được đặt ở khe núi của bộ lạc Đại Hùng.
Người bộ lạc Đại Hùng đã dọn ra khỏi khe núi, sống trong những căn nhà đất được xây ở phụ cận. Hiện giờ khe núi được dùng để cất chứa đồ ăn, đặt đá phiến bia đá linh tinh.
Chu Tịch cảm thấy như vậy khá tốt.
Các tư tế của Thú Thần Điện lại càng cảm thấy như vậy vô cùng tuyệt vời.
Có pháp luật minh xác, bọn họ có thể quản lý thú nhân càng tốt hơn. Mà thứ Thần Thú viết xuống giúp cho bọn họ đối với thế giới bên ngoài càng có nhiều hiểu biết.
Hơn nữa, bọn họ bây giờ có thể thông qua những gì Thần Thú viết để học chữ.
Một năm này, bộ lạc Đại Hùng phát triển như tên bắn.
Khi mùa hè gần kết thúc, một vài tư tế Thú Thần Điện bày tỏ muốn trở về một chuyến. Chu Tịch đồng ý, còn bảo Tê Thú Vương và Hải Phong trở về cùng bọn họ.
Chu Tịch vốn dĩ cho rằng, những người này sau khi trở về, phải đợi thật lâu, nói không chừng phải đợi tới sang năm mới lại đến. Nhưng hắn nghĩ sai rồi.
Mùa đông năm nay, những người này đã trở lại.
Bọn họ có vài người ở lại Thú Thần Điện, lại có càng nhiều người hơn từ Thú Thần Điện tới nơi này.
Bọn họ tới bộ lạc Đại Hùng để học tập.
Mấy người đến từ Thú Thần Điện giống như chết đói học tập mọi thứ có thể học ở bộ lạc Đại Hùng, mà nghiêm túc học nhất đương nhiên chính là chữ viết. Bọn họ còn tự phát chép các bài hát thiếu nhi Chu Tịch viết và thi ca của Thú Thần Điện lên giấy, đóng thành sách học tập.
Thấy bọn họ như vậy, Chu Tịch thậm chí cảm thấy mình có phải quá lười rồi hay không, có phải nên viết thêm thật nhiều thứ nữa không......
Cuối cùng, Chu Tịch tính toán viết một quyển truyện cổ.
Hắn quyết định ở bên trong viết một vài câu truyện đơn giản, tuyên dương tư tưởng của chính mình.
Ví dụ như tuyển định bạn lữ là phải trung thành với bạn lữ của mình, nếu có mâu thuẫn không thể giải hoà thì có thể tách ra, mỗi người đi tìm bạn lữ khác.
Ví dụ như sinh con xong phải nuôi nấng chúng cẩn thận. Mà sau khi khi trưởng thành, đứa trẻ cũng phải có trách nhiệm chăm sóc cho cha mẹ của mình.
Lại tỷ như làm người, làm việc là phải biết giữ chữ tín, không thể lừa gạt người khác.
Hắn còn tán dương những người sẵn sàng trợ giúp người khác khi đã no đủ.
Những việc này Chu Tịch đều viết theo hình thức cố sự. Tỷ như câu truyện trợ giúp người khác ở đoạn cuối kia, hắn viết chính là truyện Hùng Dã săn sóc người già trẻ nhỏ trong bộ lạc lúc trước.
Những câu truyện này đều được hắn cẩn thận trau chuốt. Bởi vì hắn biết, tất cả những gì mình viết xuống hiện tại, ở tương lai khả năng sẽ được thú nhân trên thế giới coi như chân lý, toàn bộ noi theo.
Ở trên địa cầu, một vài điển tịch tôn giáo lưu lại đã được đề cao đến vô hạn, cuối cùng thậm chí còn cao hơn cả pháp luật của quốc gia......
Vì tránh cho tình huống như vậy xuất hiện, Chu Tịch không dám viết nhiều, tất cả đều là tuyên dương chân thiện mỹ. Hơn nữa, hắn còn đặc biệt viết riêng một câu chuyện, tỏ vẻ tiến cống cho Thú Thần Điện hoặc là Thần Thú cũng không thể được Thần Thú yêu thích, bởi vì Thần Thú cái gì cũng không thiếu —— Hắn sợ về sau Thú Thần Điện sẽ làm ra mấy cái thứ "phiếu chuộc tội" linh tinh.
Quyển sách này Chu Tịch trong chốc lát không thể viết xong. Hắn bèn khắc những câu chuyện mình đã viết lên bia đá, mặt sau thì chậm rãi viết giống như quyển du ký.
Ngoài ra, hắn còn cổ vũ người trong bộ lạc viết lách, tỷ như viết phương pháp trồng trọt, nuôi dưỡng khủng long linh tinh.
Thứ như vậy có thể để rất nhiều người cùng nhau viết, cuối cùng lại từ Hùng Dã sửa sang lại, sau đó khắc vào bia đá. Trong lúc khắc thậm chí có thể lưu lại tên của những người đó.
Chính bởi vì như vậy, cuối cùng người trong bộ lạc cơ hồ xua như xua vịt, tất cả đều muốn viết ra thứ có thể khắc vào bia đá.
Không khí học tập trong bộ lạc càng thêm nồng nhiệt. Đám trẻ trong bộ lạc Đại Hùng còn đều lấy học tập vì vinh, một đám vô cùng nhiệt tình yêu thương học tập.
Bởi vì sau khi học xong, bọn họ có thể biết chữ, xem hiểu những gì Thần Thú lưu lại!
Vì thế, tư tế của bộ lạc Đại Hùng đuổi theo Hùng Hà chạy một vòng, đánh cho Hùng Hà một trận. Bởi vì ông cảm thấy Hùng Hà ngay cả những đứa trẻ trong bộ lạc cũng so ra kém......
Mùa đông năm nay, Chu Tịch và Hùng Dã lại rời khỏi bộ lạc.
Bọn họ lần này đi về hướng bắc trước.
Mặc kệ là gấu nâu hay voi Ma-mút đều rất có khả năng kháng rét lạnh. Gấu nâu ngủ đông không phải vì sợ lạnh, mà là bởi vì đồ ăn không đủ.
Càng đừng nói bọn họ là Thú Vương...... Đi tới cực bắc băng thiên tuyết địa, bọn họ vẫn như cũ có thể sinh hoạt tốt đẹp.
Chỉ là...... Bọn họ gặp được cực dạ (đêm tối), ở chỗ này căn bản là không nhìn thấu ánh mặt trời.
Hùng Dã không quá thích ứng tình huống như vậy, Chu Tịch ngược lại cảm thấy rất không tồi —— Hắn xây một cái phòng băng, sau đó lôi kéo Hùng Dã, ở bên trong "ngủ"...... Đại khái qua mười ngày?
Xung quanh đen nhánh một mảnh, bọn họ cảm thấy bọn họ có thể tiếp tục ngủ mãi như vậy......
Bọn họ lại trở về bộ lạc trước Thần Thú tế. Phiến đá ở khe núi lại nhiều thêm mấy cái, bên trên viết, ở phương bắc xa xôi có một nơi, nửa năm là ban ngày, nửa năm là đêm tối......
Người bộ lạc Đại Hùng khi biết điều này đều vô cùng ngạc nhiên.
Chẳng qua trừ bỏ các Thú Vương, những người khác cho dù muốn kiến thức một chút cũng không thể.
Một năm này, như cũ có người trở về Thú Thần Điện, cũng có người từ Thú Thần Điện tới đây.
Trước kia, rừng rậm mãng hoang được Thú Thần Điện dùng để lưu đày phạm nhân, nhưng bây giờ, nơi này lại trở thành thánh địa hành hương của bọn họ. Tất cả mọi người ở đại lục Thú Nhân đều lấy việc có thể đến bộ lạc Đại Hùng học tập làm vinh quang.
Lại qua mấy năm, bộ lạc Đại Hùng đã phát triển hoàn toàn theo quỹ đạo, không cần Chu Tịch và Hùng Dã phải can thiệp quá nhiều...... Lúc này, Chu Tịch và Hùng Dã lại rời đi.
Lần này, bọn họ trực tiếp rời đi mấy năm.
Chờ bọn họ vài năm sau trở về liền phát hiện bộ lạc Đại Hùng lại có thêm rất nhiều đồ vật. Tỷ như có người học được chế tác sợi bông, đồng thời, chất lượng của giấy cũng tăng lên không ít.
Đương nhiên, khiến cho bọn họ vừa lòng nhất vẫn là thành thị do bọn họ quy hoạch đã gần như hoàn thiện.
Đây là một thành thị vô cùng mỹ lệ. Nơi này có rất nhiều người mà bọn họ quen biết, yêu quý.
Chu Tịch và Hùng Dã lần này ở lại rất lâu. Đương nhiên, Chu Tịch cũng viết xuống rất nhiều thứ.
Hắn lúc ban đầu đối với thế giới này không có quá nhiều lòng trung thành, nhưng bây giờ...... Nhìn bộ lạc Đại Hùng ở trên tay hắn thay đổi ngày càng tốt đẹp, ràng buộc giữa hắn và thế giới này cũng ngày càng nhiều.
Chu Tịch phát hiện, mình đã càng ngày càng thích thế giới này.
Mà người trên thế giới này...... Bọn họ cũng càng ngày càng thích Thần Thú của bọn họ.
Dưới sự dẫn dắt của Thần Thú dẫn, cuộc sống của bọn họ trải qua ngày càng tốt đẹp.
Tác giả có lời muốn nói: Phiên ngoại đời này của Chu Tịch và Hùng Dã chỉ còn một chương nữa thôi ~ Tiếp theo sẽ viết về thế giới trước khi Sư Lệ trọng sinh —— Ở thế giới kia, Chu Tịch đã lên làm Thần Thú, trong lúc vô ý mơ thấy chuyện ở thế giới này, sau đó thế giới kia đã xảy ra thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.