Quyền Châu Nhất Trung hôm nay có thể nói là vô cùng náo nhiệt , xe sang nối liền không dứt, hỏi thăm một chút, thì ra tất cả đều là tới cướp người!Hiệu trưởng trường trung học Nhất Trung Lâm Mậu Thực từ sớm đã lẻn qua cửa sau, trực tiếp hẹn Ma Vương Điền gặp mặt ngoài trường, hai người nói chuyện coi như vui vẻ.Chính là làm Cho Lâm Mậu Thạch vô cùng khiếp sợ, thì ra Ma Vương Cận cư nhiên chính là Lam Cận hai năm trước bị Nhất Trung khai trừ."Hai người...!Có thực sự là cùng một người không? Em có thực sự là Lam Cận không? "Hiệu trưởng Lâm vẫn không thể tin vào mắt mình.Nhưng Lam Cận rõ ràng chính là một tên cặn bã a, thành tích toán học càng kém đến không bên cạnh, chẳng lẽ ngắn ngủi hai năm thời gian, cô liền thoát thai hoán cốt biến thiên tài?"Hàng giả bao đổi."Lam Cận lễ phép mỉm cười, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: "Muốn em trở lại Nhất Trung cũng chỉ có một yêu cầu, tạm thời giấu diếm thân phận của em trước, mặt khác em muốn mang theo một người tới đây.
”"Tại sao phải giấu diếm thân phận? Để cho mọi người đều biết em là Ma Vương Cận không tốt sao? ”Lâm Mậu Thạch thực không rõ nguyên nhân, nhưng nghĩ lại, như vậy cũng rất tốt, miễn cho người ta biết Lam Cận chính là Ma Vương Cận, khẳng định đều tới cướp người."Con người em...!Ghét rắc rối.
"Lam Cận ý súc tích, thủy chung vân đạm phong khinh, không kiêu ngạo không nóng nảy."Được, em nói như thế nào thì như thế nào đi, chẳng qua, tôi muốn nhắc nhở em trước, nếu như giấu diếm thân phận mà nói, em lúc trước bị đuổi học bây giờ lại quay về, khó tránh khỏi sẽ thành tiêu điểm, khẳng định sẽ bị người ta nói ba nói bốn.""Không có việc gì, em năng lực chịu áp lực cũng được." Lam Cận không quan tâm."Vậy được rồi, lát nữa tôi sẽ trở về làm thủ tục nhập học cho em.
Còn nữa, em cũng không thể đổi ý nữa, em hiện tại đã là học sinh quyền châu Nhất Trung, không thể cùng trường khác chạy trốn.
”Lâm Mậu Thạch nói xong lời cuối cùng, cố ý mặt hổ, muốn dọa cô một cái.Kỳ thật trong lòng khẩn trương lo lắng không được, sợ một lời nói chuyện không hợp, Lam Cận liền chạy đến trường khác.Dưới loại tình huống này, cho dù Lam Cận đưa ra yêu cầu quá đáng, vì giữ lại nhân tài này, ông ta cũng phải đáp ứng.Bất quá cũng may, Lam Cận cũng không có đề cập đến yêu cầu quá phận gì, điều này không khỏi làm cho ông thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng đắc ý nở nụ cười.Ha ha ha, để cho các người đi cướp đi, tốt nhất là cướp đầu vỡ máu chảy, dù sao hiện tại cũng đã là người của trường ta hắc hắc.*"Oa, hoa khôi trường của chúng ta hình như càng ngày càng đẹp, nghe nói lần thi toán quốc gia lần này còn giành top 10, vừa là hoa khôi vừa học bá, nếu có thể làm bạn gái tôi thì tốt rồi, tôi chết cũng cam nguyện.""Thôi đi, chỉ có bộ dạng gấu của cậu, người ta có thể để ý tới?"Mấy nam sinh tụ tập cùng một chỗ, đều vô cùng si mê nhìn chằm chằm bóng dáng ngọt ngào mê người cách đó không xa.Đáng tiếc người ta hình như danh hoa hữu chủ? Giờ phút này đang nói chuyện vừa cười với Lệ Quân Tương.Ai cũng biết, Lệ Quân Tương hình như có chút thích Lam Kiều Kiều, mà Lam Kiều Kiều đối với Lệ Quân Tương cũng có hảo cảm, nhưng hai người vẫn lấy bạn học tương xứng, cũng không có đâm thủng lớp giấy kia.Bất quá trong mắt đám nam sinh kia, chỉ sợ sớm muộn gì hai người cũng sẽ ở cùng một chỗ, chỉ là hiện tại trường học không cho phép yêu đương mà thôi."Chúc mừng cậu Quân Tương, nghe nói cậu thi được vị trí thứ hai, cậu thật lợi hại!Lam Kiều Kiều tươi cười ngọt ngào, lộ ra một bên núm đồng tiền nhỏ, dưới ánh hoàng hôn có vẻ phi thường đáng yêu mê người."Cậu cũng thi vào top 10, cậu cũng rất lợi hại."Lệ Quân Tương luôn luôn không có biểu tình gì, lúc này cũng khó có được nhu hòa xuống, chân thành khen ngợi.Hắn thân là học bá, tự nhiên cũng thưởng thức bạn học ưu tú như nhau, ví dụ như Lam Kiều Kiều là hoa khôi kiêm học bá.Nhưng mà, mấy ngày nay hắn ta lại hồn bay mấy vía, trong đầu thỉnh thoảng toát ra nữ sinh ngày đó đeo khẩu trang ngồi bên trái mình, nghe nói cô chính là Ma Vương Cận được điểm tuyệt đối và đạt giải nhất..