CHƯƠNG 217

Lâm Thế Kiệt nghịch cây bút bi trong tay, yên lặng nhìn điện thoại, gương mặt lại được bao trùm bởi một lớp sương lạnh giá, không biết anh đang nghĩ gì.

***

Thấy cuộc đối chọi giữa Giản Nghệ Hân và Thu Thủy đã trở nên gay gắt, hai người ai cũng không nhường ai, chị Đan vô cùng đau đầu.

“Hai người ra ngoài đợi tin tức đi, một lát nữa người của đồn cảnh sát sẽ tới, đến lúc đó mọi chuyện sẽ rõ ràng.”

Chị Đan cũng được xem là một người cuồng công việc, ghét nhất là người dưới trướng không nghiêm túc làm việc, lại chuyên giở mấy trò vớ vẩn, nếu không phải chuyện hôm nay quá lớn, cô ta cũng không muốn hỏi đến. Mọi người nghe cô ta nói như vậy thì đều lần lượt giải tán, đến cả Thu Thủy cũng rời đi.

Giản Nghệ Hân do dự một lúc, dù sao thanh giả tự thanh, vậy cứ đợi cảnh sát đến điều tra là được rồi. Chỉ là, trong lòng cô ít nhiều cũng có chút hoảng loạn.

“Giản Nghệ Hân, em ở lại một chút.” Đột nhiên, chị Đan lên tiếng.

Giản Nghệ Hân có chút kinh ngạc, đợi Thu Thủy rời đi, chị Đan chợt nói: “Chị biết em từng làm sai một số chuyện vì muốn cứu người nhà, hi vọng em sẽ không tái phạm ở tập đoàn Đế Quốc, được rồi, em ra ngoài đi.”

Giản Nghệ Hân còn tưởng rằng chị Đan muốn nói gì với cô, nghe xong lời cô ta nói, Giản Nghệ Hân như vừa rơi xuống hầm băng!

Quả nhiên, vì cô từng có quá khứ nên tất cả mọi người đều nghi ngờ cô?

Khóe mắt không khỏi thấy chua xót, bàn tay đặt ở bên người của Giản Nghệ Hân đã siết lại thành nắm đấm.

Cô biết, có giải thích như thế nào thì cũng vô dụng.

Giản Nghệ Hân quả quyết rời đi, về vị trí của mình đợi tin tức, rất nhanh đã gần đến trưa, Hà Ngôn cẩn thận hỏi xem Giản Nghệ Hân có muốn đi ăn cơm cùng không, chuyện buổi sáng ầm ĩ lớn đến như vậy, nếu Giản Nghệ Hân đến nhà ăn chắc chắn sẽ gây náo loạn, nên cô không đồng ý, ngồi một mình trong phòng làm việc gửi hình tượng hoạt hình đã vẽ xong mà cô đã đồng ý với đàn em cho cô ấy, rồi cô bình tĩnh lại.

Chỉ là, buổi chiều vừa vào giờ làm việc, đột nhiên có hai người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát đi đến: “Xin hỏi ai là Giản Nghệ Hân?”

Bên cạnh người đàn ông còn có mấy người mặc vest, thế trận này khiến người khác có chút sợ hãi…

Tim Giản Nghệ Hân chợt đánh mất một nhịp.

Cô bình tĩnh đứng lên, mặt không đổi sắc: “Tôi chính là Giản Nghệ Hân.” Cô biết, bây giờ cô đang dùng thân phận vợ của Lâm Thế Kiệt, Giản Nghệ Hân, nhưng cho dù cô có là vợ Lâm Thế Kiệt hay là chính bản thân cô, cô cũng không cho phép mình mất mặt.

Từ giây phút bị bắt nạt khi còn nhỏ, Giản Nghệ Hân đã hạ quyết tâm, sau này nhất định phải kiên cường.

“Tôi là Giản Nghệ Hân, xin hỏi mọi người có chuyện gì không?” Giản Nghệ Hân đã lờ mờ đoán được bọn họ đến đây vì chuyện của Thu Thủy, nhưng cô sẽ không dễ dàng đi cùng bọn họ đâu.

Lúc này người của phòng làm việc đã ăn xong bữa trưa rồi trở về hết, có một số người cũng chưa từng nhìn thấy trận thế lớn mạnh như thế, giống như đang quay phim điện ảnh vậy, lần lượt lấy điện thoại ra quay lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play