Nửa tiếng sau, Mộ Diệc Thần tới.

Anh vừa vào đã nhìn thấy Châu Lệ Đồng đang khóc, đôi mắt sưng tấy lên như quả đào, chuyện đạo diễn Trương thay vai đã thông báo tới Đại Kỳ rồi, tất nhiên anh biết tại sao cô ta khóc, anh điều tra được là Cố Triều Tịch nhúng tay vào.

Tuy anh rất giận dữ, nhưng bây giờ cũng không có cách gì.

Hiện giờ thông báo và ảnh tuyên truyền của bên phía đoàn phim đã đăng lên rồi, thay vai cũng đã là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Hiện giờ anh chỉ có thể an ủi Châu Lệ Đồng, sắp xếp cô ta một đường lui mới.

Nghĩ đến đây anh nói:
-Đồng Đồng, chẳng qua chỉ là mộ bộ phim, em yên tâm, anh sẽ tìm cho em một cơ hội tốt khác.

Châu Lệ Đồng không ngời anh lại không muốn giúp cô ta trả thù, ngược lại còn bảo cô ta từ bỏ, khóc lóc càng thương tâm:
-Lucas, em luôn tin tưởng anh, nhưng em đã quay được một nửa rồi, sao có thể nói thay là thay? Anh nói thay người khác cùng trình độ thì không sao, lại thay một người mới, thế này bảo em phải làm sao đây?
Anh không phải để ý đến tương lai của cô ta nhất sao?
Cô ta đã nói đến như vậy rồi, cô ta không tin anh sẽ thờ ơ.

Trước đây anh vì cô ta có làm bát cứ chuyện gì.

Chỉ cần Thôi Chân Hy xảy ra chuyện, cho dù cô không thể quay lại diễn, đại diễn Trương đó cũng sẽ thay cô, như vậy mặt mũi của cô ta sẽ không quá khó coi nữa.

Mộ Diệc Thần tất nhiên hiểu ý của Châu Lệ Đồng, nhưng nếu là trước đây anh sẽ không chút do cự mà cho Thôi Chân Hy biến mất, nhưng bây giờ lại không thể.

Thôi Chân Hy là bạn thân của Vũ Đồng, Niên Niên cũng rất thích cô ấy, nếu anh động tay vào, thì cả đời này e là Vũ Đồng cũng sẽ không tha thứ cho anh.

Quan hệ của bọn họ bây giờ rơi vào bế tắc, anh không thể tiếp tục lội ngược dòng để Cố Triều Tịch thừa nước đục thả câu.

Nghĩ đến đây, anh nói với Châu Lệ Đồng:
-Đồng Đồng, em yên tâm, anh sẽ bảo bộ phận quan hệ công chúng phát biểu thay em, chuyện này sẽ không gây khó khăn gì đến em đây.

Trong lòng Châu Lệ Đồng có chút bất mãn với cách làm của Mộ Diệc Thần, nhưng cô ta có thể nói gì, ngoài đồng ý ra, cô ta còn có thể làm gì, vậy nên nói:
-Lucas, vậy anh nhất định phải bảo bọn họ nói rõ, em bị thương trong quá trình quay phim nhé.

Hiện giờ điều quan trong nhất trước mắt chính là cứu vãn hình tượng của cô ta trong mắt công chúng.

Không phải cô ta không quay, mà là vì bị thương trong quá trình quay phim, không có cách nào tiếp tục.

Mộ Diệc Thần nói:
-Đây là điều đương nhiên, được rồi, tất cả có anh, em nhân thời gian này nghỉ ngơi cho khỏe đi.

-Vâng.

Châu Lệ Đồng ngoan ngoãn gật đầu, nhưng cơn giận dữ trong đáy mắt lại đang cuồn cuộn.

Thôi Chân Hy, cô thích làm kẻ cướp đúng không, cô đợi đấy cho tôi!
Mộ Diệc Thần đón Châu Lệ Đồng về khuôn viên Đế Cảnh, rồ đưa cô ta về căn phòng kiểu vườn hoa của cô ta, đợi sau khi Mộ Diệc Thần rời đi, cô ta lập tức gọi điện cho chị Lý, bảo chị ta tìm người chỉnh đốn Thôi Chân Hy.

Phim trường thành phố Vân.

Cung Thiếu Vũ qua đoàn phim thăm dò mấy ngày liền, vẫn bình yên không xảy ra chuyện gì, nhưng hai ba ngày gần đây người trong đoàn phim đột nhiên bắt đầu bàn tán sau lưng những chuyện linh tinh về bọn họ.

Cung Thiếu Vũ là biên kịch vàng, nhà lại có tiền, người đàn ông có danh có lợi chính là phong lưu, bình thường không phải là tin với tiểu minh tinh này thì là lên tạp chí với tiểu minh tinh kia, những người đó không biết nhà Thôi Chân Hy cũng là người có tiền, liền đồn Thôi Chân Hy được Cung Thiếu Vũ bao nuôi, dựa vào quan hệ cạp váy để đi lên vị trí nữ thứ.

Thôi Chân Hy tính tình thẳng thắn, không chịu được những lời đồn kiểu này, giờ nghỉ trưa liền gọi Cung Thiếu Vũ vào trong một căn nhà thủy tạ.

Cung Thiếu Vũ vốn là đại thiếu gia, anh đương nhiên phóng khoáng quen rồi, đâu có để ý đến mấy lời đồn này.

Thôi Chân Hy chủ động hẹn anh ra, anh vô cùng phấn khích, nhìn Chân Hy cười hi hi hỏi:
-Chân Hy, em đặc biệt hẹn anh ra đây có chuyện gì sao?
Anh vốn dĩ đa tình, nói chuyện trên mạng được mấy tháng, sau đó lại ở cùng nhau hơn nửa tháng, nói trong lòng anh không có chút tình cảm nào với Chân Hy là giả.

Thôi Chân Hy quay người nhìn anh, biểu cảm nghiêm túc:
-Hôm nay anh mua vé bay về Giang Thành cho tôi!
Tuy là Cố Triều Tịch đầu tư tiền để cho cô vào, nhưng cơ hội là do cô vất vả nỗ lực mà có được, cô không muốn nghe thấy những lời xúc phạm cô nữa.

Hơn nữa cô không giống với những tiểu minh tinh mà họ nói!
Cung Thiếu Vũ muốn chơi, xin lỗi, cô không rảnh chơi cùng anh.

Cung Thiếu Vũ không ngờ Thôi Chân Hy vừa mở miệng đã đuổi anh đi, mặt liền căng lại, có chút kích động hỏi:
-Vì sao?
Trước đó, bọn họ không phải còn sống rất hòa thuận sao?
Cô bị sao vậy?
Thôi Chân Hy nhìn bộ dạng không biết gì của anh, trong lòng không hiểu vì sao liền tức giận:
-Làm gì có nhiều vì sao thế, anh đi là được rồi, dù sao tôi cũng không muốn nhìn thấy anh nữa!
Trước khi anh đến, cô ở trong tổ kịch rất tốt, anh đến một cái cô trong mắt mọi người liền thay đổi.

Cái cảm giác bị người khác bàn tán sau lưng cô thật sự không thích!
Anh thích ai thì đi mà ở với người đấy, đừng có tìm cô!
Cung Thiếu Vũ bị câu nói tôi không muốn nhìn thấy anh nữa của Thôi Chân Hy làm cho khó chịu, không can tâm hỏi:
-Em ghét anh sao?
Anh được rất nhiều phụ nữ yêu thích, cho dù ở công ty hay hộp đêm hay tổ kịch, anh luôn là người có duyên nhất với phụ nữ, anh không tin cô lại không thích anh.

Thôi Chân Hy bực bội:
-Đúng, tôi ghét anh đấy được chưa!
Tuy rằng cô chưa từng yêu đương, nhưng cô nhìn Tô Vũ Đồng là biết rồi, cô không muốn bị tổn thương, cho nên đuổi anh đi sớm là đúng đắn nhất.

Một người đàn ông liên quan đến nhiều phụ nữ, nghĩ mà cô thấy đau đầu.

Trước giờ chưa từng có người phụ nữ nào nói ghét anh, Cung Thiếu Vũ trong lòng không thể chấp nhận được, truy hỏi:
-Vậy em cho anh một lí do ghét anh.

Chỉ cần cô có thể nói ra, anh sẽ tin.

Thôi Chân Hy lười giải thích với anh, bỏ lại một câu:
-Tôi nhìn thấy anh là thấy phiền rồi được chưa!
Nói xong, đi bước lớn rời đi, dứt khoát bỏ lại Cung Thiếu Vũ
Cung Thiếu Vũ thấy cô đi như vậy, vô cùng tức giận, cũng thở mạnh một hơi bực dọc rời đi.

Cô lại chê anh phiền!
Được, anh đi!
Hai người giận dỗi mỗi người một nơi, hoàn toàn không để ý đến có người đang ẩn nấp nhìn bọn họ.

Hắn là trợ lý đạo cụ tổ kịch, nhận được lợi từ chị Lý, để bảo đảm giải quyết Thôi Chân Hy một lần duy nhất, hắn dùng những lời đồn đoán bịa đặt chặt đứt đuôi của Thôi Chân Hy.

Chỉ cần Cung Thiếu Vũ không còn ở bên Thôi Chân Hy nữa, hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ trong hôm nay, lấy số tiền nửa còn lại.

Nở nụ cười nham hiểm, hắn quay người rời đi.

Số tiền mà chị Lý trả, đủ để hắn mua nhà rồi.

Buổi chiều Thôi Chân Hy quay cảnh cứu nam chính chạy trốn, hắn sẽ lắp vài chiếc mũi tên thật trong xe đạo cụ.

Cung Thiếu Vũ tức giận rời đi, sau một tiếng bình tĩnh lại, anh lại quay về tìm Thôi Chân Hy, anh muốn cô nói rõ cho anh, anh đáng ghét chỗ nào!
Lúc anh đến, Thôi Chân Hy đang quay cảnh thăm dò nhà lao.

Chỉ thấy cô cả người là đồ đen, chân mang ủng đen, trên mặt bịt khăn đen, treo dây bay vào nhà lao, rồi đáp xuống thật ngầu, dùng kĩ thuật ẩn nấp đã được huấn luyện kĩ, dò tìm từng phòng giam.

Tìm một hồi, cuối cùng cũng nhìn thấy nam chính, nhưng nam chính bị chịu cực hình tra tấn đến tàn bạo, cô thấy người mình yêu phải chịu đau khổ, nước mắt ròng ròng chảy xuống, rút kiếm ra chém cửa phòng giam xông vào:
- Điện hạ!
Cô quỳ trước mặt nam chính, khóc không thành tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play