"Husky", do Ryu CheongWoo dẫn đầu, luyện tập trong không khí đẫm máu vì xung đột dai dẳng giữa các thành viên trong nhóm.

[Choi WonGil: Em không ngờ (Lee Sejin) lại nhạy cảm như vậy.]

[Ki JeongKyun: Mọi người đều thấy anh ta có xu hướng tự biến mình thành nạn nhân phải không?]

[Ryu CheongWoo:...?!?*anh da đen đầu chấm hỏi*.]

Phần phỏng vấn và BGM bị chèn vào giữa đã tạo ra không khí khó xử.

Việc tập luyện thì vẫn phải tiếp tục, nhưng xung đột vẫn chưa được giải quyết. Và thay vì tập trung vào những người tham gia trực tiếp vào cuộc xung đột, nhóm biên tập đã thuật lại câu chuyện qua lời kể của Cha YooJin, người thậm chí đã bị bơ đẹp vào thời điểm đó.

Và tại đây, tôi - Park MoonDae xuất hiện, với vai trò là một cố vấn viên, giúp nhân vật chính của câu chuyện này trưởng thành.

[Park MoonDae: Có phải em đang gặp chuyện gì mệt mỏi lắm đúng không?]

Rồi họ lướt qua một số cảnh tôi đưa cho Cha YooJin một thanh socola hoặc đồ ăn vặt khi nói chuyện.

Cảnh đó y như người mẹ hiền từ đưa bánh gạo cho chú hổ con trong truyện cổ tích, dù tôi nhét đồ ăn vặt cho cậu nhóc để giải toả sự khó xử, nhưng vì trong cuộc phỏng vấn YooJin đã nói: "MoonDae-hyung đã giúp em rất nhiều", các cảnh quay trông ổn ra phết ấy.

— ??

— Gì? Haha

— Hai đứa nhỏ này thân nhau luôn rồi hả?

Các fan của Park MoonDae cảm thấy hoang mang vì trước đây chúng tôi chẳng có xíu liên hệ gì với nhau luôn.

Vì trong trận team battle lần hai, dù chúng tôi cùng team và có một sân khấu thành công, nhưng không có cảnh quay hay hint nào thể hiện hai đứa thân quen nhau hết.

Mà sao YooJin lại tìm tới MoonDae thay vì CheongWoo - leader của team cậu nhóc chớ?

Nhưng sự nghi ngờ nhanh chóng tan biến vì những cảnh phụ dễ thương của các thực tập sinh luôn được các fans chào đón.

— MoonDae giỏi vỗ béo mấy đứa nhỏ ghê hen.

— Dù sao thì MoonDae cũng là một cậu bé quan tâm đến việc ăn uống đủ chất dinh dưỡng mà LoL

— MoonPuppy: Healer bất đắc dĩ

— Tại sao tôi lại nghĩ đến bà của mình khi nhìn một idol (sắp) 21 tuổi hả?

(Trans: Healer là một thuật ngữ liên quan đến các vai trò trong game, thực hiện việc hỗ trợ đồng đội của mình bằng cách chữa lành vết thương hoặc hoá giải lời nguyền của họ.)

Trên TV, Cha YooJin đã hoàn thành xuất sắc phần trình diễn của mình, sự cuốn hút của cậu nhóc khi ở trên sân khấu đúng là không đùa được mà.

Họ có thể chỉ trích nhóc vì đã ăn quá nhiều, nhưng có một ấn tượng rõ ràng hơn nhiều: đó là một câu chuyện về sự tuyệt vọng và hành trình vượt qua nó.

Fans rất thích thú nhìn thấy tổ hợp tính cách dễ thương và hình ảnh trưởng thành của MoonDae được phát sóng.

Ngay cả phản ứng của khán giả nói chung cũng tốt.

— Park MoonDae trưởng thành hơn tui tưởng

— Đó hẳn là một trong những lý do em ấy dễ dàng hòa hợp với các thành viên trong nhóm của ẻm.

      L Đúng nhò ~ ấn tượng đầu tiên của tui về cậu ấy từng là thờ ơ hoặc thô lỗ, nhưng thật ngạc nhiên khi cậu ấy hoàn toàn không như vậy

Xuất hiện với tư cách là người giúp đỡ Cha YooJin. Trong khi MoonDae có nhiều thời lượng xuất hiện hơn thì YooJin cũng gặt hái được nhiều thành công.

Đấy là tín hiệu tốt.

Ngày hôm sau, Park MoonDae tôi lại chăm chỉ lướt web và phân tích phản ứng dư luận về tập mười.

Đó là bởi vì tôi quá khó hiểu với những bình luận nhắc đến mình.

"Thật tuyệt khi khôi phục được hình ảnh tốt đẹp nhưng...không thể nào có chuyện quá suôn sẻ từ đầu đến kết show như này được." (Trans: cái mồm ăn mắm ăn muối hay chưa :-) )

Tôi thích hình tượng Cha YooJin thể hiện trong tập này hơn. Nhưng lại chỉ còn lại một chặng nữa của chương trình, chung kết. Và không có lý do gì để đội ngũ biên tập kể một câu chuyện về sự tuyệt vọng của Park MoonDae trong giai đoạn cuối show. Cho tới giờ, họ đã tạo ra hình tượng hài hước cho tôi để làm chương trình thú vị hơn.

'Hay thôi bỏ đi nhỉ?'

Tôi cố gắng tóm tắt lại lịch trình sắp tới dựa trên ký ức tiền kiếp của mình. Sau đó, tôi chợt nhớ ra một sự kiện sắp xảy ra ngay tại phim trường.

"Chờ đã, cái này...có thể không?"

Tất nhiên, tất cả phụ thuộc vào cách đội ngũ biên tập, nhưng cũng đáng khi cố làm điều mà có thể sẽ hữu ích.

"Cố gắng không có gì là sai lầm cả."

Tôi chìm đắm trong suy nghĩ của mình đến nỗi không nghe thấy tiếng gọi của AhHyun, à, chúng tôi đang bàn về bữa trưa khi đó và cậu ấy muốn ăn gà hấp.

"Chậc, trời hơi nóng nhỉ."

Keun SeJin lẩm bẩm khi bước vào phim trường.

Bây giờ đã là cuối tháng Tư. Chúng tôi quay chương trình từ đầu đông, thời gian trôi qua nhanh thật.

"Mình cũng dần quen rồi."

Bây giờ tôi không còn thấy xa lạ khi ở trong cơ thể của "Park MoonDae". Nhưng khi mặc lại bộ đồng phục, tôi thấy nó hơi chật.

Ngay lúc đó, SeJin nhìn thấy tôi và nói.

"Ồ, bồ có cao thêm một chút nè?"

"Hở?"

"Bồ chắc luyện tập chăm chỉ lắm nhỉ, tui thấy cũng cao thêm xíu rồi đó".

Tôi chợt nhận ra: Trong những tháng vừa qua, tôi đã phát triển chiều cao và lượng cơ được một chút, mà cũng không mấy chênh lệch so với cơ thể ban đầu.

"Tui nghe nói rằng có một số người trên 21 tuổi vẫn có thể cao hơn được, nhưng đây là lần đầu tiên tui thấy đó."

"Đây cũng là lần đầu tôi thấy."

"Ui chời ~ Xem ai đang nói kìa."

Tôi nhún vai.

"Khoảng 177 cm (1,77 m)."

Trong khi nhớ lại chiều cao cơ thể trước của mình, tôi ngồi trong phòng chờ. Tôi thấy hơi mông lung khi xung quanh tôi không còn là những gương mặt xa lạ nữa.

"Heluu MoonDae ~"

"Em chào hyung!"

"Nếu trở lại cơ thể ban đầu thì mình sẽ cần một khoảng thời gian để quen mất."

Quá là khó tin đi chứ. Tôi đáp lại lời chào và lấy điện thoại ra. Tôi phải tắt nguồn và đưa nó cho staff trước khi bắt đầu quay.

Đúng lúc đó tôi nhận được một thông báo. Nó đến từ acc clone mà tôi tạo ra để tìm tòi mấy bài đăng và thu thập ý kiến người xem.

Khi tôi nhấp vào thông báo, trên màn hình hiện ra một bài đăng vừa được chia sẻ hơn 10.000 lần.


Ca sĩ gốc của bài hát Trot mà MoonDae hát đã đăng một bài viết nói về em ấy nè haha ​​(Link)
---

Đó là chuyện thường.

Vì chương trình giờ quá nổi tiếng nên những ca sĩ gốc thường nhắc tới các thí sinh để ké tý nhiệt.

Khi tôi nhấp vào link, một bức ảnh với khuôn mặt của cô ca sĩ nhạc Trot đang cười rất tươi và giơ heart sign xuất hiện trong tích tắc.

Phía sau là một màn hình tivi chiếu cảnh tôi đang hát.
---
Park MoonDae trong IJC đã hát bài hát của tôi rất hay! Tôi ủng hộ em ấy ^^ Hy vọng ẻm sẽ debut! #IJC # Let'sDoADuet #CoolTrot
---

-...

Dù sao thì...Thật tốt khi ca sĩ gốc hài lòng. Tôi nghĩ fans cũng đang rất vui.

Với ý nghĩ đó, tôi muốn đóng ứng dụng để tắt điện thoại của mình, nhưng một bài đăng khác của ca sĩ nhạc Trot hiện lên trên màn hình. Lần này là một bức ảnh lớn.

"Chờ chút."

Đó là một bức ảnh mà tôi đã chụp.

Tôi kiểm tra lại và phát hiện ra rằng đây chính là bức ảnh sự kiện mà tôi chụp vào vài năm trước.

Tôi không bán được nó, nhưng chất lượng bức ảnh rất tốt nên tôi đã đăng tải lên Internet.

Nhưng tôi cảm thấy hơi khó chịu. Tôi nhận ra nguyên nhân khi tắt điện thoại.

"Nhưng giờ mình đang ở đây mà."

Ngay sau khi nhập vào cơ thể của "Park MoonDae", tôi đã truy tìm tung tích của của mình, nhưng không tìm thấy bất kỳ thông tin cá nhân nào.

Nhưng những bức ảnh này thì lại vẫn còn?

"Kỳ lạ."

Tôi ngay lập tức lên WeTube và nhấp vào thanh tìm kiếm để xem fancam nổi tiếng nhất mà tôi từng quay có còn ở đó không.

[Fancam huyền thoại của YoungRin]

Đây là đoạn fancam mà giám khảo YoungRin say mê nhảy hết mình dù trời mưa rất to và cô ấy có thể trượt chân ngã. Tôi quay fancam đó khi cô ấy vẫn còn ở một nhóm nhạc vô danh, nhưng fancam đó đã giúp cô ấy nổi tiếng. (Trans: Này chắc cũng đủ để mọi người liên tưởng đến nhóm nào rồi ha)

Sau đó, một hình thu nhỏ quen thuộc xuất hiện ở đầu Wetube.

"Nó vẫn ở đó."

Có một video, dù nó không được đăng up lên bằng tài khoản ban đầu của tôi.

Tôi đã xóa tài khoản đăng những video mà tôi không bán được vì bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi "Công chức". Thời điểm đó là vào khoảng năm ngoái.

Dù vậy, chủ kênh đã ghim lên đầu phần cmt.

"Tôi đã tải lại video lên vì kênh video gốc đã bị xóa. Nếu chủ nhân của video gốc đăng lại, tôi sẽ xóa video này."

Tôi gần như chắc chắn với phán đoán của mình.

'Tôi' của ban đầu không còn tồn tại nữa, nhưng tất cả tài liệu của tôi vẫn còn đâu đó trên internet. "

Nghe khá là rùng rợn. Còn hơn thế cả cái vụ nếu không debut trong thời gian ngắn, tôi chắc chắn sẽ chết.

"Đây là cái nghiệp mình phải trả vì đã bán tư liệu à."

Tôi đã từng coi đó như một trò đùa vui trước đây, nhưng hình như nó thành thật rồi.

"Mày là cái quái quỷ gì vậy hả?"

Tôi gọi lên cửa sổ trạng thái và hỏi, nhưng không có câu trả lời. Tôi cảm thấy mình như thằng đần vậy.

Mục đích của nó là gì đây?

"Cậu làm gì thế?"

"Ah, chờ em chút. Em đang suy nghĩ vài chuyện thôi ạ".

Tôi nhanh chóng trả lời. Mặc dù phát hiện ra sự mâu thuẫn oái oăm này khiến tinh thần tôi rối bời, nhưng sắp bắt đầu ghi hình rồi.

"Mình sẽ tìm hiểu về nó sau khi xong việc."

Tôi thôi lan man và đưa điện thoại của mình cho nhân viên.

Nếu tôi lo lắng và bị phân tâm bởi những thứ khác, tôi sẽ chỉ trở thành con mồi cho những lời chỉ trích tiêu cực vì thể hiện thái độ gây tranh cãi. Tôi cần nhanh chóng thả lỏng lại.

May là, làm điều đó không đòi hỏi bất kỳ nỗ lực nào. Ngay khi bắt đầu quay, MC đã nói...

"Chào mừng đến với Lễ xếp hạng thứ ba đã được mong đợi từ lâu của "Công ty cổ phần thần tượng - Tái niêm yết!~ "

Sau khi các thí sinh tham gia vỗ tay tán thưởng theo cái cách nhiều tháng qua họ được chỉ, MC đi thẳng vào vấn đề chính.

"Nhưng trước khi bắt đầu công bố thứ hạng của các bạn! Có một số điều chúng tôi cần biết: Là sự chân thành của mọi người tới đâu"

Nội dung 'đó' ngay lập tức xuất hiện trong đầu. Tôi đoán ra ngay những lời tiếp theo của MC.

"Sau đây chúng tôi sẽ thử thách xem các bạn nghiêm túc như thế nào với chương trình này. Thử thách 'Casting Call "

Đúng, Công ty cổ phần thần tượng theo truyền thống sẽ thêm các nội dung gây "khiêu khích" vào thời điểm này.

Nó được gọi là "Casting call".

Đại loại thì, đó là một phần mà Tnet collab với các công ty quản lý nổi tiếng cỡ vừa và nhỏ, họ sẽ đưa người đến để lựa chọn thực tập sinh trong chương trình.

Tuy nhiên, nếu thí sinh chọn đầu quân cho công ty ấy, thì cậu ta sẽ phải rời chương trình. Đương nhiên là những thực tập sinh hàng top không bao giờ lựa chọn rời đi rồi.

Các thí sinh không phải kẻ ngốc, họ có thể debut như một nhóm nhạc với sự công nhận và lượng fans đảm bảo ngay tại thời điểm này, nên chẳng có lý do gì để chọn một công ty khác cả.

Tóm lại là gần như chắc chắn các thực tập sinh hạng cao sẽ từ chối lời đề nghị này. Đây chỉ là một sự kiện giúp tăng thêm căng thẳng trong chương trình.

"Nhưng mình có thể tận dụng cái vụ này."

Họ hẳn sẽ cố thuyết phục tôi đến một công ty nào đó, nhưng tôi sẽ thể hiện sự chân thành của mình với mục tiêu là được ra mắt qua chương trình này.

...Cũng có khả năng cảnh của tôi sẽ bị cắt bỏ khi chương trình phát sóng.

Ực.

Tôi nghe tiếng ai đó nuốt nước bọt bên cạnh tôi. Có lẽ hầu hết đều đoán được đó là "Casting call" qua mốc thời gian và lời của MC.

Thử thách này sẽ gây ra rất nhiều tranh cãi, vì phần lớn những thực tập sinh ở hạng trung bình trở xuống sẽ chọn rời đi, vì gần như không có cơ hội debut nên họ sẽ lựa chọn rút lui và chờ đợi cơ hội tiếp theo ở công ty mới.

Những thí sinh đó có thể nói, "Em sẽ chấp nhận thử thách mới vì em cũng muốn gia nhập công ty đó từ lâu. Em sẽ thể hiện hết mức khả năng của mình trong tương lai."

"Theo thống kê, những thí sinh có thứ hạng thấp rời chương trình như cơm bữa luôn."

Trong mùa hai của IJC, tôi nhớ rằng có năm người đã chọn tới các công ty khác. Tôi nghĩ đó là một quyết định khôn ngoan, vì chương trình đã kết thúc ngay sau đó vì cái vụ bê bối lớn.

MC nói tiếp sau khi thấy các thí sinh há hốc mồm.

"Các bạn sẽ có ~"

Một màn hình lớn sáng lên.

"Chắc họ sẽ đưa ra danh sách các công ty ha"

Khi mọi người đang thì thào bảo vậy, MC giang tay ra kết thúc phần thông báo của mình.

"Một bài test tâm lý!"

"Mố?!?!"

"Thông qua bài kiểm tra tính cách mà chúng tôi đã chuẩn bị cho các bạn, chúng tôi sẽ tìm ra concept KPOP idol hoàn hảo nhất cho mỗi người ~"

Những thí sinh xung quanh tôi thả lỏng và thốt lên "Tuyệt vời...".

Tôi bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

"Cái chương trình này đang dần thành show tạp kỹ rồi đấy."

Team Battle có thể được quyết định bằng kết quả thu được từ bài kiểm tra này.

Dù sao thì, sự thật là...chúng tôi đã bị lừa.

"Chết tiệt."

Các staff chia thí sinh theo nhóm mười người và dẫn chúng tôi đến một căn phòng nhỏ. Điều tốt là vì họ gọi chúng tôi theo alphabet, nên rất nhanh đã tới lượt tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy khó chịu.

"Mình không nên chuẩn bị cho những chuyện sẽ chẳng bao giờ xảy ra."

Nơi tôi được dẫn đến là một phòng tập đã được trang trí lại với một bộ bàn ghế có gắn camera. Một không gian và góc quay cảnh đơn điển hình.

Hít thở sâu, tôi ngồi xuống ghế. Trên bàn có một chiếc máy tính bảng, trên màn hình là cả loạt câu hỏi mà tôi phải trả lời.

"Mình thấy chúng ở đâu đó rồi thì phải."

Có lẽ đây lại là một quyết định vội vàng vào phút cuối của chương trình, thế nên họ lại đi tham khảo mấy câu hỏi trắc nghiệm trên mạng rồi.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play