Chương 9

“Vâng, cha đi thong thả!”

Vất vả lắm mới đưa được Lục Kiến Thành lên tầng để chuẩn bị nước tắm.

Lúc cô đi từ phòng tắm ra thì phát hiện Lục Kiến Thành đã trực tiếp ngã xuống đất ngủ thiếp đi.

Nam Khuê bỗng nhiên nở nụ cười, hóa ra không phải lúc nào anh cũng nhẹ nhàng nho nhã, anh cũng sẽ có lúc mắc sai lầm.

Cô ngồi xổm xuống, đưa tay chọc vào người anh: “Lục Kiến Thành, tắm rửa.”

“Mau dậy đi, anh không đứng dậy thì em mặc kệ anh nha!”

Vẫn không có phản ứng.

Nam Khuê thở dài một hơi, chỉ có thể giúp anh cởi từng món đồ xuống.

Sau đó đỡ anh vào phòng tắm tắm rửa.

Mùi sữa tắm là mùi sữa bò ngào ngạt, đây là loại sữa tắm cô tự mình chọn, là mùi hương cô rất thích.

Nhưng hôm nay trong quá trình tắm rửa cho Lục Kiến Thành cô lại buồn nôn đến mấy lần.

Khó khăn lắm mới tắm xong rồi đỡ anh lên giường, Nam Khuê cho rằng cuối cùng mình cũng có thể nghỉ ngơi.

Lục Kiến Thành đột nhiên xoay người lại, hai tay ôm lấy eo cô, thấp giọng nỉ non: “Đừng đi, ngủ cùng với anh!”

Trái tim Nam Khuê như có một dòng nước ấm chảy qua, nhịp tim không khống chế được mà đập loạn.

Cảm giác này rất giống với cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy anh, tim như hươu con chạy loạn, trong lòng đều là cảm giác ngọt ngào mềm mại.

Bình thường dáng vẻ của anh luôn là bày mưu tính kế người khác, bộ dạng lúc nào cũng nho nhã bình tĩnh, cô chưa từng thấy vẻ mặt nũng nịu này của anh.

Trái tim cô mềm đi, đột nhiên không đành lòng đẩy anh ra.

Cũng được, một đêm cuối cùng.

Ngày mai ly hôn, bọn họ cũng không còn cơ hội tiếp tục chung giường với nhau nữa.

Để hôm nay thành ký ức cuối cùng của cô đi!

“Được.”

Cô nhẹ giọng đồng ý, nằm xuống bên cạnh anh, sau đó đắp chăn cho cả hai người.

Trước khi ngủ, ngón tay cô như một chiếc bút nhẹ nhàng phác họa lại lông mày, mũi và môi của anh.

Cuối cùng rơi xuống tay anh, đan tay vào với anh, nắm thật chặt lấy tay anh.

Những việc này cô chỉ dám lặng lẽ làm khi anh đã ngủ say.

Buổi sáng hôm sau, Nam Khuê bị tiếng điện thoại làm giật mình.

Cô còn có chút buồn ngủ, cảm giác ngủ không ngon, mơ mơ màng màng cầm điện thoại đặt lên tai: “Alo, xin chào.”

“Cô… là Nam Khuê?” Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói kinh ngạc của một người phụ nữ.

Là giọng của Phương Thanh Liên.

Cô cầm nhầm, đây là điện thoại của Lục Kiến Thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play