Chương 893

“Anh thật sự quá tốt!” Nam Khuê lại nói.

Lục Kiến Thành hung hăng ấn cô vào lồ|\|g ngực mình, hôn một cái rồi giữ lấy cằm cô, cố ý cảnh cáo: “Nói hay không? Nếu không nói thì anh lấy gia pháp ra xử lý đấy.”

“Gia pháp của anh là cái gì?” Nam Khuê híp mắt lại nhìn anh cười.

Lục Kiến Thành không nói gì, đột nhiên duỗi tay ra gãi vào eo Nam Khuê. Lúc này Nam Khuê cười không thở được, cả người trực tiếp ngã thẳng lên giường.

Nghĩ đến con, cô chỉ có thể cười xin xỏ: “Được được, nói, Kiến Thành, em nói.”

Lúc này Lục Kiến Thành mới buông tay ra, ung dung chờ cô.

Ánh nắng ban mai xuyên qua lớp rèm mỏng chiếu vào trong phòng. Rơi xuống mặt và vai của cả hai.

Cảnh này cực kỳ xinh đẹp động lòng người.

Cô chớp đôi mắt sáng long lanh nhìn Lục Kiến Thành, cực kỳ nghiêm túc nói: “Kiến Thành, em yêu anh.”

Giọng nói cô nhẹ nhàng mềm mại, mềm tựa như tấm thảm lông tơ trong ngày đông ấm áp, vừa dễ chịu vừa ấm áp.

Thế nên khi Lục Kiến Thành nghe câu đầu tiên đã chìm đắm vào trong đó.

“Yêu anh thiếu niên ngây ngô, hăng hái của mười năm trước, cũng yêu anh nho nhã thành thục, sức hút bất phàm của hiện tại.”

“Khuê Khuê yêu anh, yêu toàn bộ mọi thứ của anh.”

Nói xong, Nam Khuê chủ động hôn lên một nụ hôn. Giây phút này cô đã đợi rất lâu rất lâu rồi.

Tình yêu của bọn họ, cả đoạn đường này đi quá lận đận, cũng quá khúc khuỷu rồi.

Nhưng cô hy vọng từ hôm nay, từ bây giờ trở đi, mỗi ngày sau này đều có thể ngọt ngào, hạnh phúc.

Từ nay về sau, cô và anh, còn có đứa con này, bọn họ nhất định sẽ cùng nhau hạnh phúc, sẽ không phụ từng giây từng phút tốt đẹp này.

Cũng không biết là tin tức lan truyền từ đâu. Tóm lại là ngày thứ hai khi Nam Khuê đi làm thì hình như tất cả mọi người đều biết tin cô mang thai rồi.

Có đồng nghiệp nhiệt tình chào hỏi với cô, còn cười chúc phúc cho cô: “Chúc mừng nhé Khuê Khuê, cô sắp làm mẹ rồi!”

“Cảm ơn!” Nam Khuê cũng cong mắt cười trả lời.

Nhưng cũng có một số đồng nghiệp lén lút buôn chuyện: “Hả? bác sĩ Nam mang thai rồi? không phải cô ấy vẫn chưa kết hôn sao?”

“Quả nhiên là người trẻ tuổi, chơi bời thoải mái như vậy, còn chưa kết hôn mà đã mang thai rồi, cũng không sợ cuối cùng cả chồng cả con cũng không biết của ai hay sao?”

Những lời này, tuy Nam Khuê cố gắng xem nhẹ đi, nhưng vẫn truyền tới tai cô. Lúc đầu mới nghe được, cô chỉ cười an ủi mình: Không sao, chỉ cần bản thân biết tình cảm của cô và Kiến Thành là được rồi. Hơn nữa cô không để ý chút hình thức này, quan trọng là hai người yêu thương nhau, trong lòng có nhau.

Thế nhưng tin đồn giống như virut và dịch bệnh vậy, khi toàn bệnh viện đều đang điên cuồng lan truyền, Nam Khuê thừa nhận cô vẫn để ý tới.

Buổi trưa ăn cơm, Nam Khuê và Đông Hoạ cùng nhau tới nhà ăn. Kết quả vừa gọi cơm xong đang định ngồi xuống thì đã nghe thấy bên cạnh đang xì xào bàn tán.

“Àiii, mọi người nghe nói gì chưa? Bác sĩ Nam mang thai rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play