Chương 845

Trong xe, rất yên tĩnh.

Người phụ nữ nhìn người lái xe: “Cậu đi xuống trước đi, tôi có chút chuyện.”

“Vâng, phu nhân.”

Phương Thanh Liên lúc này mới cẩn thận nhìn kỹ người phụ nữ trước mắt này, bà ta đã năm mươi tuổi, không thể không nói, hơn nửa đời người, còn có thể bảo dưỡng khuôn mặt này, quả thật là làm cho người ta vừa hâm mộ vừa ghen tị.

Trách không được Lục Minh Bác quỳ gối dưới váy của bà ta, thật sự là anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà.

Đúng vậy, người phụ nữ trước mắt chính là người Lục Minh Bác nuôi ở bên ngoài —— Hạ Nhu.

Nhìn Hạ Nhu, Phương Thanh Liên lại vươn tay: “Xin chào, chính thức quen biết một chút, tôi tên là Phương Thanh Liên, chuẩn xác mà nói, tôi là bạn gái cũ của Lục Kiến Thành chứ không phải bạn gái hiện tại.”

“Bạn gái cũ?” Hạ Nhu không vươn tay, chỉ nhìn chằm chằm cô ta.

Phương Thanh Liên lại giật giật tay mình, lần này, cuối cùng Hạ Nhu đưa tay bắt lấy tay cô ta.

“Dì Hạ, tôi nghe nói dì muốn Nam Khuê làm con dâu của dì, vậy dì phải cố lên, nếu không…”

Nói đến đây, Phương Thanh Liên cố ý nói lấp lửng.

“Nếu không cái gì?”

Quả nhiên, Hạ Nhu nhanh chóng trúng chiêu.

“Nếu không, cô ta sẽ kết hôn với Kiến Thành.”

“Bọn họ sẽ tái hôn? Không phải họ đã chia tay rồi sao?” Mặt Hạ Nhu chợt trở nên lo lắng.

Phương Thanh Liên cố ý nói: “Dì Hạ, xem dáng vẻ của dì chẳng lẽ còn chưa biết sao? Gần đây nha, bọn họ đã là tình chàng ý thiếp nồng nàn, dựa theo dáng vẻ mặn nồng này cứ tiếp diễn, phục hôn cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.”

“Nếu như bọn họ kết hôn, vậy con trai dì sẽ không có bất kỳ cơ hội nào?”

Tuy rằng trong lòng đã sóng to mãnh liệt, nhưng trên mặt Hạ Nhu vẫn bình tĩnh.

“Sao cô biết những chuyện này? Sao lại giúp tôi?”

“Dì, chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng là, chúng ta đều người trên một con thuyền, dì muốn Nam Khuê, mà tôi thì muốn Kiến Thành, chúng ta đều muốn đạt được mục đích của mình.”

“Không ngờ cô si tình như vậy, chia tay lâu như vậy, mà vẫn còn si tình.”

“Ai nói không?”

Nói xong, khóe miệng Phương Thanh Liên nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo.

Chỉ là nụ cười kia, nhìn kỹ lại làm cho sống lưng người ta lạnh lẽo.

Lấy điện thoại di động ra, Phương Thanh Liên mở mã QR WeChat của mình ra: “Nên nói tôi đã nói rồi, nếu dì có hứng thú, có thể kết bạn với tôi, nếu như không có hứng thú, cũng có thể lập tức đuổi tôi xuống.”

Hạ Nhu lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta.

Không thể không nói, trong lòng Phương Thanh Liên cũng rất cao thỏm.

Ngay khi cô ta cho rằng Hạ Nhu khinh thường sự giúp đỡ của cô ta, bà ta lại lấy điện thoại ra thêm wechat của cô ta.

Sau khi thêm wechat, Phương Thanh Liên cảm thấy mỹ mãn xuống xe.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play