Chương 839

Cô đã nói, từ nay về sau, cô sẽ không bị Phương Thanh Liên dắt mũi nữa, lần này quyền khống chế nhất định phải ở trong tay cô.

“Làm gì?”

“Nam Khuê, tôi đang mang thai, mang thai đứa bé, chuyện này cô không biết sao?” Phương Thanh Liên có chút gầm thét mà điên cuồng nhìn về phía Nam Khuê.

So với sự điên cuồng của cô ta, Nam Khuê lại có vẻ đặc biệt bình tĩnh.

“Vậy thì sao?”

Sự bình tĩnh của Nam Khuê quả thực khiến Phương Thanh Liên sụp đổ, cô ta lại hỏi ngược lại “vậy thì sao”? Thật sự là không hợp lý.

“Nam Khuê, cô bị điếc sao, hay là câm rồi sao? Tôi nhắc lại, tôi đang mang thai và bây giờ tôi là một phụ nữ mang thai.”

“Hơn nữa, đứa bé trong bụng tôi không phải của ai khác, mà là của Lục Kiến Thành.”

Rống xong, Phương Thanh Liên đặc biệt kích động, nhưng Nam Khuê vẫn bình tĩnh như ban đầu.

Trên mặt cô không đổi sắc, người lại càng vô cùng bình tĩnh.

Nhưng cô càng bình tĩnh, Phương Thanh Liên lại càng tức giận: “Nói gì đi, tại sao cô không nói?”

“Nam Khuê, bây giờ trái tim của cô nhất định đang chảy máu chảy mủ, cô nhất định rất khó chịu, nhất định rất đau khổ đi!”

“Rất tốt, chính là muốn cho cô nếm thử loại mùi vị mà tôi từng nếm trải, tôi nói cho cô biết, tôi sẽ sinh ra đứa nhỏ này, cho dù tôi không cách nào ở cùng một chỗ với Kiến Thành, tôi cũng phải để đứa nhỏ này làm cho các người khó chịu chết luôn.”

“Cô suy nghĩ đi, sau này cuộc sống của cô mỗi ngày sẽ có một người không liên quan gọi Kiến Thành là cha, không ngừng lủng lẳng dưới mí mắt cô, nhăm nhe chia tài sản của cô, cô sẽ cảm thấy như thế nào?”

Phương Thanh Liên càng nói, càng cảm thấy hưng phấn, tiếng cười cũng càng lúc càng lớn.

Tuy nhiên, cô ta phát hiện ra rằng Nam Khuê quá yên tĩnh.

Với sự hiểu biết của cô ta về Nam Khuê, trong mắt người phụ nữ này không thể chứa được một hạt cát.

Bây giờ nghe thấy cô ta có đứa con Kiến Thành lại im lặng như vậy?

Điều này là không hợp lý.

Dần dần, Phương Thanh Liên cảm nhận được có chút không thích hợp.

Cô ta thu lại nụ cười, lại nhìn về phía Nam Khuê: “Vì sao không nói chuyện? Hay là trái tim của cô bây giờ giống như có hàng triệu con kiến bò, rất đau đớn.”

Nam Khuê lạnh lùng liếc cô ta: “Còn cô thì sao? Sao cô không cười nữa?”

Trong lòng Phương Thanh Liên nhất thời có loại cảm giác không tốt.

Ngay sau đó, cô ta thấy Nam Khuê đi tới bên cạnh mình.

Đồng thời, ánh mắt rơi vào bụng cô ta, có chút tiếc nuối: “Mặc dù không biết cha của đứa bé là ai? Thế nhưng, từ giây phút trong bụng, phải mang theo sứ mệnh của mẹ mình, giúp mẹ báo thù, bị mẹ lợi dụng, quả thật là rất đau lòng cho nó.”

Phương Thanh Liên hoảng hốt nhìn về phía cô: “Nam Khuê, cô có ý gì, cái gì gọi là không biết cha của đứa bé là ai chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play