Chương 782

Ngay sau khi cô vừa rời đi, Lục Kiến Thành lập tức quỳ xuống.

“Ông nội, là Kiến Thành bất hiếu, xin lỗi ông, đã phụ tâm nguyện của ông rồi, Khuê Khuê là người con gái tốt như vậy, cháu không biết trân trọng cô ấy, ngược lại còn làm tổn thương cô ấy, đánh mất cô ấy khỏi cuộc sống của cháu rồi.”

“Cháu cũng không bảo vệ tốt cho cô ấy và đứa bé, đã khiến cô ấy đau đớn và khổ sở rất nhiều. Ông nội, những lời ông nói với cháu lúc trước, cháu đã hiểu rồi, ông không cần lo lắng, cháu nhất định sẽ đem cháu dâu trở lại cho ông.”

“Ông yên tâm, cháu dâu mà ông đã nhận định, không ai có thể đoạt đi.”

“Ông nội, nếu ông ở trên trời có linh thiêng, ông phải phù hộ cho cháu sớm theo đuổi được Nam Khuê, để ông sớm ngày có chắt.”

Sau khi nói xong, Lục Kiến Thành dập đầu lạy thêm ba lần nữa, rồi đứng dậy rời đi.

Vì đường xuống núi không bằng phẳng nên anh vẫn nắm tay Nam Khuê.

Đến chân núi, bởi vì không có cây cối che lấp nên Nam Khuê ngay lập tức nhìn thấy cha mẹ chồng đang đứng cách đó không xa.

Và có vẻ như tình hình giữa hai người không được tốt, như thể đang tranh cãi gay gắt điều gì đó.

Vân Thư nhìn Lục Minh Bác, tức giận đến phát run.

Bà chỉ thẳng tay vào người ông: “Lục Minh Bác, ông nghĩ cũng đừng có nghĩ, có người đàn bà kia thì không có tôi, hôm nay nếu ông dám đưa người đàn bà kia đến, tôi sẽ lập tức rời đi.”

“Hơn nữa, tôi còn vừa thề trước mặt cha, thề sẽ bảo vệ sản nghiệp nhà họ Lục, tuyệt đối không cho người ngoài đụng tay vào.”

Nam Khuê lập tức tiến lên, nhưng vừa định bước tới, Lục Kiến Thành đã kéo tay cô lại.

“Chuyện này nên để họ tự giải quyết, mẹ anh không cãi nhau trước mặt chúng ta chỉ vì bà không muốn chúng ta lo lắng, bây giờ chúng ta xuất hiện, sẽ chỉ càng làm bà thêm khó xử thôi.”

“Vậy chúng ta cứ mặc kệ sao?”

“Yên tâm đi, cuối cùng cha anh sẽ thỏa hiệp thôi.” Lục Kiến Thành nói.

Đây là lần đầu tiên Nam Khuê nảy sinh sự tò mò về mối quan hệ giữa cha mẹ chồng.

Thậm chí, cô còn không hiểu cả hai đã đi đến mức này rồi, nhưng tại sao lại chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn.

“Muốn biết nguyên nhân sao?”

Dường như nhìn ra sự tò mò và hứng thú của Nam Khuê, Lục Kiến Thành hỏi.

Nhìn lên bầu trời một lúc lâu, Lục Kiến Thành chậm rãi nói: “Mẹ anh là người đáng thương.”

“Bà ấy và cha anh không phải là lần đầu kết hôn, trước khi gả cho cha anh, bà ấy từng có một cuộc hôn nhân, nhưng kết cục rất bi thảm, sau đó bà ấy thông qua xem mắt mà kết hôn với cha anh.”

“Từ lúc anh bắt đầu hiểu chuyện đã thấy mối quan hệ giữa hai người rất phức tạp, nói yêu, anh lại thấy hai người như hận nhau, nhưng nói hận, anh lại cảm thấy hai người như yêu đối phương.”

“Cho nên, không phải chuyện gì cũng có thể nói dăm ba câu là rõ ràng, về sau em sẽ hiểu.”

“Không nói chuyện bọn họ nữa, chúng ta trở về nhà cũ đi, cha mẹ trong lúc này không về được, chúng ta phải trở về tiếp đón mọi người.”

Nam Khuê gật đầu: “Được.”

Khi hai người đến nhà cũ, bên trong đã có rất nhiều người, bạn bè thân thích hầu như đã đến đủ cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play