Chương 749

Thấy Nam Khuê không có phản ứng, Lục Kiến Thành mở miệng nói: “Nếu đã diễn trò, vậy thì làm giống chút, đừng để bọn họ nhìn ra sơ hở.”

Nam Khuê gật đầu, chủ động ôm lấy khuỷu tay anh.

Trai tài gái sắc, hai người tay trong tay đi vào bên trong.

Nhìn hình ảnh này, trong mắt Vân Thư nổi lên từng trận chua sót, xứng đôi như thế, vậy mà nói chia tay thì chia tay.

Bà có lỗi với ông cụ, không giúp ông cụ khuyên bảo Kiến Thành và Nam Khuê.

Bà cũng rất hối tiếc.

Cuộc hôn nhân của bà đã đủ tồi tệ rồi, không nghĩ tới cuộc hôn nhân của bọn trẻ cũng không thể được hạnh phúc, còn tệ như vậy.

Thấy bọn họ sắp đến gần, Vân Thư lập tức thu lại cảm xúc của mình.

Đồng thời dùng tay đẩy đẩy cánh tay Lục Minh Bác, cảnh cáo: “Bọn chúng sắp trở về, ông nhớ chú ý cho tôi, đừng để bọn chúng nhìn ra sơ hở gì.”

Kể từ khi con trai của họ không muốn họ biết ly hôn, họ cũng giả vờ không biết.

Tuy nói hai người ly hôn, nhưng rốt cuộc trong lòng bà vẫn tồn tại một phần ảo tưởng.

Hy vọng một ngày nào đó, hai người có thể đến với nhau một lần nữa và sau đó tái hôn.

Lúc ăn cơm, Vân Thư và Lục Minh Bác đều gắp thức ăn cho Nam Khuê.

“Nào, Khuê Khuê, ăn tôm đi, tôm này vừa tươi thịt vừa mềm, con mau nếm thử đi.”

Vân Thư vừa nói, vừa gắp thức ăn cho Nam Khuê.

Nam Khuê vừa lấy chén tiếp nhận tôm, Vân Thư lại đưa cho cô một cái bát nhỏ tinh xảo khác: “Còn có canh gà này, đặc biệt tươi ngon, con nhân lúc còn nóng uống một chén.”

“Cảm ơn mẹ!”

Nam Khuê vừa nói xong, Lục Minh Bác cũng gắp một miếng sườn đặt vào bát của cô: “Sườn chua ngọt, cha bảo làm theo mùi vị con thích ăn.”

“Vịt quay, vừa mới ra khỏi nồi, rất giòn, bây giờ ăn vừa ngon.”

Nam Khuê quả thực được cưng chiều đến sợ hãi.

Bưng chén trong tay, cô cảm thấy tràn ngập trọng lượng.

Đây là tình cảm của hai người bọn họ đối với cô, bất luận như thế nào, cô cũng phải ăn hết.

Khi ăn được một nửa, bọn họ lại bắt đầu gắp thức ăn cho Nam Khuê.

Nam Khuê vừa vươn bát ra nhận, vừa mở miệng: “Cha mẹ, được rồi, hai người đã gắp cho con rất nhiều thức ăn rồi, con ăn no rồi, hai người cũng ăn đi.”

“Ăn nhiều một chút, lâu rồi không gặp, nhìn xem con đã gầy thành cái dạng gì rồi?”

Lục Minh Bác nói xong, nhìn về phía Lục Kiến Thành quát lớn: “Con chăm sóc con bé như thế nào vậy? Một thằng đàn ông, ngay cả vợ mình cũng không chăm sóc tốt?”

“Cha, không thể trách Kiến Thành được, anh ấy chăm sóc con rất tốt, là con bận rộn công việc, có lúc lại thức đêm, cho nên mới gầy đi một chút.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play