Chương 652

“Không, em không đồng ý.” Phương Thanh Liên kịch liệt phản đối.

Lục Kiến Thành lại hoàn toàn không nghe cô nói, giọng điệu vô cùng nghiêm khắc: “Phương Thanh Liên, cô nghe cho kỹ, bây giờ tôi cho cô hai lựa chọn.”

“Thứ nhất, nghe tôi, chấp nhận sắp xếp phẫu thuật. Thứ hai, tôi ngay lập tức gửi cô trở lại nước ngoài, sẽ không bù đắp cho cô bất cứ thứ gì. Cô có ba phút để suy nghĩ về nó.”

“Không.” Phương Thanh Liên vẫn lắc đầu: “Em không chọn, em không chọn.”

Lục Kiến Thành xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ, đáy mắt trở nên u ám, cả người toát ra hơi thở lạnh như băng.

Không còn một chút ấm áp nào.

Tuyết ngoài cửa sổ càng rơi xuống càng dày đặc.

Toàn bộ thành phố dường như bị tuyết bao phủ, một mảnh trắng.

Trong mắt Lục Kiến Thành, cũng trắng xoá.

Vừa rồi, trong đầu anh vẫn luôn suy nghĩ một hình ảnh, anh nghĩ đến dạng vẻ lưu luyến của Khuê Khuê.

Rõ ràng không muốn anh rời đi như vậy, nhưng vẫn buông tay anh ra, bảo anh mau đi rồi nhanh trở về.

Cho nên, anh phải tốc chiến tốc thắng.

Phải giải quyết càng sớm càng tốt tất cả mọi thứ liên quan đến Thanh Liên.

Chỉ có như vậy mới có thể không làm tổn thương Khuê Khuê.

Ba phút sau, Lục Kiến Thành xoay người nhìn về phía Phương Thanh Liên: “Nghĩ xong chưa? Chọn cái nào?”

“Được, em đồng ý phẫu thuật càng sớm càng tốt.”

Cuối cùng, Phương Thanh Liên thỏa hiệp.

“Anh đã đồng ý với em, một tuần sẽ đến thăm em một lần, vậy thì nhân dịp hôm nay đi, em đói bụng, ăn một bữa khuya với em đi.”

Lục Kiến Thành rũ mắt xuống, gật đầu.

Chẳng bao lâu, có người đã gửi đến một bữa ăn khuya.

Bữa ăn khuya rất tinh xảo, Phương Thanh Liên bình tĩnh cầm đũa lên nếm thử vài miếng.

Nhận thấy Lục Kiến Thành không ăn, cô ta ngẩng đầu hỏi: “Anh không ăn sao?”

“Tôi không đói, cô ăn đi.”

“Được.”

Ăn xong, Phương Thanh Liên bình tĩnh nhìn Lục Kiến Thành: “Cảm ơn anh có thể ở lại với em, chỉ cần tất cả thích hợp, em sẽ phối hợp với bác sĩ phẫu thuật.”

“Em biết, trái tim của anh không ở chỗ này, anh đang vội muốn trở về, nếu đã như vậy, em giữ lại anh cũng không có ý nghĩa gì, anh về đi.”

Nói xong, cô ta đột nhiên đẩy xe lăn về phía Lục Kiến Thành, ôm lấy anh từ phía sau.

Ngay khi Lục Kiến Thành đưa tay định đẩy cô ta ra, Phương Thanh Liên đã nhanh chóng buông anh ra: “Đi đi, bây giờ em sẽ không giữ anh lại!”

Lục Kiến Thành nhìn cô ta, rồi xoay người rời đi.

Khi bước khỏi bệnh viện, bên ngoài tuyết rơi đến đóng băng.

Anh đi đến chỗ Nam Khuê, đã đêm khuya.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play