Chương 628

Nam Khuê kinh sợ, cô cũng đâu có phải yêu quái, sao lại muốn cô hiện nguyên hình chứ?

“Vì tôi đã từng tiếp xúc, cũng đã từng quên rất rất nhiều người vì thân phận, địa vị của tôi mà muốn quyến rũ tôi, muốn trèo lên tôi để leo lên cao hơn.” Quý Dạ Bạch cười khổ, tiếp tục: “Nói khó nghe một chút thì là sử dụng đủ loại cách để câu dẫn tôi.”

“Tôi đã gặp quá nhiều những người phụ nữ như vậy, vậy nên bây giờ tôi thấy phụ nữ tiếp cận mình đều sẽ không kiềm chế được mà nghĩ như vậy, nên tôi mới nghĩ cô cũng là người như vậy.”

“Cũng vì vậy nên tôi mới nói chút lời quá đáng với cô, thậm chí còn làm những chuyện không phải, thật xin lỗi cô.”

Nam Khuê thật sự không nghĩ anh ấy sẽ xin lỗi mình.

Mặc dù cô vẫn còn chút bận lòng về những chuyện đã từng xảy ra, nhưng nghe anh ấy nói như vậy cô cũng có thể hiểu được, cũng không còn trách anh ấy như trước.

“Đó là nguyên nhân thứ nhất, nhưng đó không phải nguyên nhân quan trọng nhất.” Đột nhiên Quý Dạ Bạch lại nói.

Nam Khuê sững sờ hỏi: “Vậy nguyên nhân quan trọng nhất là gì?”

Quý Dạ Bạch không nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm như xoáy nước.

Một lúc lâu sau anh ấy mới lên tiếng, giọng nói trầm thấp: “Quan trọng nhất là, có lẽ do cô rất giống một người?”

Giống một người?

Nghe đến đây, phản ứng đầu tiên của Nam Khuê chính là nghĩ đến thân thế của mình.

Có phải bề ngoài của cô rất giống cha không?

Hơn nữa đúng lúc anh ấy quen cha cô?

Cho nên cô vô cùng kích động, kích thích nắm lấy ống tay áo Quý Dạ Bạch: “Giống ai?”

Ánh mắt Quý Dạ Bạch trở nên sâu lắng.

Môi mỏng hơi mở, anh ấy nói: “Giống mối tình đầu của tôi.”

Hóa ra là như vậy, cũng không có liên quan đến thân thế của cô, Nam Khuê có chút thất vọng hạ ánh mắt.

Nhưng mấy chữ “mối tình đầu” này vẫn quanh quẩn trong đầu cô.

Cô vốn cảm thấy đây là một cụm từ rất đẹp, cô cũng rất khao khát điều này.

Nhưng vì Phương Thanh Liên mà cô đã dần có ấn tượng không tốt với cụm từ này.

“Mối tình đầu của tôi là một cô con gái cưng, một cô gái vô cùng khéo léo xinh đẹp, cô ấy mềm mại đáng yêu, lần đầu tiên gặp tôi đã có suy nghĩ muốn bảo vệ, rất rất muốn bảo vệ chăm sóc cho cô ấy.”

“Nhưng người thích cô ấy rất nhiều, khi đó tôi rất tự ti, căn bản không dám tới gần cô ấy, mãi đến khi cô ấy chủ động tỏ tình với tôi, nói thích tôi, giây phút đó, tôi cảm thấy như toàn bộ thế giới của mình bừng sáng, tôi cảm thấy như thần may mắn đang ủng hộ mình, tôi chắc chắn là người hạnh phúc nhất trên thế giới này.”

“Nhưng hạnh phúc tươi đẹp đến mức nào thì lúc ngã xuống từ thiên đường lại chật vật đau đớn biết bao.”

Quý Dạ Bạch ngẩng đầu, cả khuôn mặt đều là vẻ u sầu.

Dù cho Nam Khuê chỉ là một người qua đường đứng xem cũng cảm nhận được sự bi thương của anh ấy.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Nam Khuê cẩn thận hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play