Chương 421

Vì mới tắm xong nên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy mềm mịn trắng trẻo, trên mặt hơi ửng đỏ.

Cô ấy vốn đã rất xinh đẹp, sau khi bỏ lớp trang điểm đi càng quyến rũ hơn.

Lúc này Hoắc Ti Yến đã miệng đắng lưỡi khô, nhưng vừa nghĩ đến lời Lục Kiến Thành nói, không khí xung quanh người anh đã lạnh đi mấy độ, mắt đen sâu thẳm khó đoán.

Khiến người khác không đoán được anh ấy đang nghĩ gì.

Đột nhiên anh ấy đưa tay ra giữ lấy cằm Lâm Niệm Sơ, giọng nói lạnh lùng vang lên: “Tiểu thịt tươi? Đại thúc?”

“Này này…” Lâm Niệm Sơ bị đau, khuôn mặt nhỏ nhăn lại thành một nắm: “Hoắc Ti Yến, anh làm gì vậy, anh thả tôi ra.”

“Niệm Niệm…” Giọng nói vô cùng nghiêm túc của anh ấy quanh quẩn bên tai Lâm Niệm Sơ: “Ngoài anh ra, anh khuyên em đừng nghĩ đến những người khác.”

“Đương nhiên tôi không nghĩ, bây giờ tôi chỉ muốn đi ngủ.”

Nói xong Lâm Niệm Sơ lập tức nhảy lên giường, cuốn chăn thật chặt.

Nhìn cô ấy như vậy, Hoắc Ti Yến nâng môi cười, tâm trạng tốt hơn nhiều.

Khi Lục Kiến Thành quay về, hai người kia cũng đúng lúc tắm xong cho Nam Khuê.

Anh tìm áo ngủ rồi đưa vào.

Sau khi hai người mặc xong áo ngủ cho Nam Khuê mới mở cửa phòng tắm ra.

Lục Kiến Thành thấy vậy thì trực tiếp đi đến ôm lấy cô, sau đó bế cô lên giường.

Tắm rửa xong người Nam Khuê dễ chịu hơn rất nhiều, cô cựa quậy một chút rồi ngủ say.

Thẳng cho đến sáng hôm sau…

Nam Khuê xoay người “ưm” một tiếng.

Kết quả không có ai trả lời cô.

“Niệm Niệm…” Nam Khuê lại nói: “Niệm Niệm, cậu có đau đầu không? Có chuyện gì xảy ra vậy? Đầu tớ đau quá!”

Mặc dù miệng nói nhưng Nam Khuê vẫn chưa hoàn toàn tỉnh lại, mắt cô vẫn nhắm, chỉ nói chuyện theo ý thức.

Thấy mấy lần đều không có ai trả lời, cô đưa tay ra sờ.

Vừa sờ đã chạm phải áo ngủ bằng vải bông trên người Lục Kiến Thành, cho nên Nam Khuê cũng không cảm thấy có gì khác thường.

“Niệm Niệm, cái giường này thật thoải mái nha!” Cô vừa nói vừa xoay người ôm Lục Kiến Thành vào trong ngực.

Đồng thời cũng duỗi chân ra kẹp lấy anh.

Tiếp đó cô cựa quậy trong ngực anh, Nam Khuê tìm một tư thế thoải mái, cảm thấy vô cùng thoải mái.

Sau đó cô lại nói tiếp: “Niệm Niệm, tại sao tớ cảm thấy cậu cao lên vậy, còn nữa… Thịt trên người cậu cũng chắc hơn, có phải gần đây cậu đang tập luyện không, đang luyện cơ bụng số mười một gì đó sao?”

“Nghe nói cơ bụng số mười một rất quyến rũ, tớ cũng rất thích, cậu cho tớ sờ một chút được không? Tớ hứa chỉ sờ một chút thôi.”

Lời còn chưa dứt thì tay nhỏ của Nam Khuê đã chui vào trong áo ngủ của Lục Kiến Thành, sau đó mò lên trên eo.

Giây phút này, cả người Lục Kiến Thành như bị điện giật, toàn thân giật nảy lên một cái, anh hơi hé môi thở gấp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play