Chương 403

Sau khi để lại lời nhắn, cô cúp máy.

Mãi đến khi này Lục Kiến Thành mới cầm điện thoại di động lên nghe lời nhắn của cô: “Lục Kiến Thành, cảm ơn hôm qua anh đã cho tôi ở nhờ, tôi đã dọn xong đồ đạc, chìa khóa tôi cũng đã để trên bàn.”

“Đã từng làm vợ chồng với nhau trong một thời gian, đã gặp nhau thì cũng có lúc phải chia tay, lúc đầu tôi muốn nói tạm biệt anh thật tử tế, nhưng dường như anh rất bận, nếu vậy thì tôi sẽ đơn phương nói, tạm biệt, Lục Kiến Thành, tôi đi đây.”

Cuối cùng Lục Kiến Thành không nhịn được nữa, anh cầm chìa khóa, điên cuồng chạy về nhà.

Một tay Nam Khuê kéo hành lý, một tay kéo cửa.

Vừa mở cửa đã thấy Lâm Tiêu ở đối điện.

Thấy cô, Lâm Tiêu lập tức cung kính nói: “Thiếu phu nhân, tổng giám đốc nói tôi đến giúp cô dọn hành lí.”

“Không cần, thật ra cũng không có hành lí gì nhiều, chỉ có hai vali mà thôi, tôi có thể tự mình kéo được.”

Hành lí lúc đầu cũng không nhiều, cô đồng ý để Lục Kiến Thành đưa mình đi vì trong lòng vẫn còn chút lưu luyến trong lòng, muốn trước khi rời đi tạm biệt anh một cách tử tế, muốn chính miệng nói lời tạm biệt với anh.

Nếu anh đã không tới thì cũng không cần thiết nữa.

“Thiếu phu nhân, đây là lời dặn của tổng giám đốc Lục, vẫn là để tôi đưa cô đi đi!” Lâm Tiêu nói.

Nam Khuê cũng kiên trì: “Thật sự không cần, hơn nữa… Tôi và Lục Kiến Thành đã ly hôn, cậu cũng không cần gọi tôi là thiếu phu nhân nữa, gọi tôi Nam Khuê là được.”

Lâm Tiêu đột nhiên ngẩng đầu.

Mặc dù cậu ấy có thể đoán được từ chút lời nói và hành động của tổng giám đốc rằng hôn nhân của hai người xảy ra vấn đề, cũng đã từng nghĩ họ có mâu thuẫn với nhau.

Nhưng cậu ấy không ngờ rằng lại ly hôn.

Vậy mà lại ly hôn thật.

Thấy cậu ấy bất ngờ, Nam Khuê nói: “Không cần phải bất ngờ như vậy đâu, có lẽ ngay từ khi chúng tôi ở cùng với nhau đã định trước sẽ như vậy rồi! Cho nên cậu không cần phải đưa tôi đi, tự tôi đi là được rồi.”

“Nếu như vậy thì để tôi đưa thiếu phu nhân đi lần cuối, chuyện này không liên quan đến tổng giám đốc Lục, là mong muốn của tôi.” Lâm Tiêu nói.

Hai năm Nam Khuê là vợ của Lục Kiến Thành, dù nói từ khía cạnh nào đi chăng nữa Lâm Tiêu cũng đều rất tán thưởng cô.

Cô không yếu ớt, cũng không kiêu ngạo.

Mặc dù là thiếu phu nhân tập đoàn Lục thị nhưng lại không kiêu ngạo không phách lối, vẫn chăm chỉ cố gắng học tập, chăm chỉ theo đuổi giấc mơ của mình.

Hơn nữa tính cách cô lại vô cùng nhẹ nhàng, phẩm chất lại càng đáng để ngưỡng mộ hơn, hào phóng, lương thiện, dịu dàng, hoàn toàn không làm bộ làm tịch như những tiểu thư nhà quyền quý khác.

Lúc trước khi ông cụ chọn cô làm cháu dâu chắc chắn cũng vì coi trọng những phẩm chất quý giá này, chỉ tiếc “người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê, trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường”, ngay từ đầu tổng giám đốc Lục đã không nhận ra được điều này, ngược lại còn bị Phương Thanh Liên cản trở.

Đến nhà Niệm Sơ, Lâm Tiêu giúp Nam Khuê mang hai chiếc vali vào.

Nam Khuê vô cùng cảm ơn cậu ấy, cô tự mình rót cho cậu ấy một cốc nước.

Uống xong nước, Nam Khuê rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play