Chương 376

“Xin lỗi!”

Cuối cùng, Lục Kiến Thành bỏ lại những lời này, giống như một kẻ đào ngũ chạy trối chết.

Sau khi anh rời đi một lát, thi Nam Khuê nhận được điện thoại của Lâm Niệm Sơ.

“Nam Khuê bảo bối, cậu thế nào, tớ biết cậu khó chịu, cậu đợi tớ, tớ sắp về rồi.”

Nghe được giọng nói của Niệm Sơ, trái tim Nam Khuê lập tức tràn ngập chua xót và tủi thân, lập tức hốc mắt đỏ lên, nhịn không được khóc: “Niệm Niệm, tớ thật khó chịu.”

“Tớ biết cậu khó chịu, chờ tớ trở về, tới nhất định sẽ đòi lại công bằng cho cậu, còn có đóa Bạch Liên Phương Thanh Liên kia, tớ nhất định làm cho cô ta đẹp mặt.”

Nhắc đến Phương Thanh Liên, Nam Khuê chợt nhớ tới: “Cô ta đã bị Lục Kiến Thành đưa ra nước ngoài rồi, cậu chắc sẽ không gặp được cô ta đâu.”

“Thật sự tiễn đi rồi? Lục Kiến Thành tự mình tiễn đi?” Lâm Niệm Sơ không ngờ tới.

“Chắc là đi rồi, nhưng không phải anh ta tự mình tiễn, là anh ta phân phó Lâm Tiêu đưa đi.”

“Vậy thì tớ không tin, Phương Thanh Liên là người đàn bà mưu mô như vậy, chỉ cần chưa tận mắt nhìn cô ta lên máy ra nước ngoài, thì vẫn tớ không tin.” Lâm Niệm Sơ nói.

Về điểm này, Nam Khuê cũng không suy nghĩ nhiều.

Tiếp theo, hai người bạn thân lại nói rất nhiều chuyện.

Về chuyện sảy thai, Nam Khuê đã nói với Lâm Niệm Sơ trên WeChat, bởi vì sợ cô thương tâm, lúc Lâm Niệm Sơ nói chuyện đều đặc biệt cẩn thận, sợ sẽ gợi lên nỗi đau và khổ sở của cô.

Nam Khuê kể chuyện cô và Lục Kiến Thành cùng nhau đến nhà ông bà nội, còn kể cho Lâm Niệm Sơ biết một số câu chuyện mà cô biết.

Bên kia điện thoại, Lâm Niệm Sơ cũng thở dài: “Ông bà nội, đây là tình yêu thần tiên gì vậy, thật sự là làm cho người ta phải hâm mộ, thật sự cảm động, còn Lục Kiến Thành, rõ ràng là cháu trai chính thống, sao lại không học được nửa phần của ông nội chứ.”

Nhắc tới Lục Kiến Thành, phía Nam Khuê chợt im lặng.

“Nam Khuê. Nam Khuê…” Lâm Niệm Sơ cho rằng cô bị mất sóng, gọi vài tiếng.

Ngay khi cô chuẩn bị cúp máy gọi lại, giọng Nam Khuê chậm rãi truyền qua điện thoại: “Niệm Niệm, tớ và Lục Kiến Thành sẽ ly hôn rồi.”

Lần này, đổi lại Lâm Niệm Sơ trầm mặc.

Cô ấy xác định, cô ấy nghe rất rõ ràng, Nam Khuê nói không phải là muốn ly hôn, cũng không phải chuẩn bị ly hôn.

Những gì cô ấy nói sẽ ly dị.

Điều đó có nghĩa là đã được quyết định rồi sao?

Sững sờ một lúc lâu, Lâm Niệm Sơ mới chậm rãi mở miệng: “Nam Khuê, cậu đã nghĩ kỹ chưa?”

Nghe giọng điệu nặng nề của cô ấy, Nam Khuê làm ra vẻ thoải mái: “Sao vậy? Buồn như vậy để làm gì? Bây giờ tỷ lệ ly hôn cao như vậy, ly hôn là một chuyện rất bình thường, sau hai năm, cuối cùng tớ cũng hiểu rồi, hai người không có tình yêu không thích hợp ở với nhau; Cho dù miễn cưỡng ở bên nhau, cũng nhất định đi không xa, sớm muộn gì cũng sẽ chia tay.”

“Nếu kết quả đều phải chia tay, sớm hay muộn hình như cũng không có gì khác biệt.”

“Tớ nhớ, trước kia cậu luôn chửi bới Lục Kiến Thành, ước gì tớ sớm rời xa anh ấy!” Nam Khuê cố ý cười nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play