Chương 330

Ánh mắt Lục Kiến Thành lành nhạt, ngữ khí kiên trì: “Để Lâm Tiêu đưa em đi.”

“Không …” Lần này, Phương Thanh Liên kiên trì: “Cho dù máu của tôi chảy hết, chết ở đây cũng phải để anh ấy đưa tôi đi.”

“Kiến Thành, nếu anh không đưa em đi, em có chết cũng không đi.”

“Nếu như em không trân trọng sinh mệnh của chính mình, vậy thì cứ đứng ở đây chờ máu chảy hết đi.” Lục Kiến Thành lạnh lùng nói.

Phương Thanh Liên không ngờ rằng mình sẽ nghe được câu trả lời như vậy, khi nghe thấy lời này cô ta cảm thấy trái tim như vỡ nát, rõ ràng là Kiến Thành yêu cô ta, đau lòng vì cô ta, nhưng sao anh lại có thể đối xử với cô ta như vậy?

“Huhu …” Phương Thanh Liên đau lòng òa khóc: “Kiến Thành, sao anh có thể đối xử với em như vậy? Anh rõ ràng là quan tâm đến em, sao lại có thể nói ra những lời vô tình như vậy?”

“Thanh Liên, đã từng, đúng là anh rất quan tâm đến em, nhưng không có nghĩa là anh sẽ vì em mà bỏ rơi vợ mình.”

Lời nói của Lục Kiến Thành gần như kết án tử hình cho Phương Thanh Liên.

Cô ta mở to hai mắt, nhìn anh đầy hoài nghi: “Kiến Thành, anh …anh có ý gì?”

“Nhưng mà, Nam Khuê xảy ra tai nạn giao thông, em bị bắt cóc, hai người bọn em đều gặp nguy hiểm, nhưng rõ ràng anh đã chọn em mà! Người mà anh quan tâm nhất phải là em mới đúng!”

Lục Kiến Thành gật đầu: “Đúng vậy, đúng là anh đã chọn em.”

“Nhưng anh không biết Nam Khuê bị tai nạn giao thông, anh tưởng đó là giả, anh tưởng cô ấy lừa anh, nếu không anh sẽ không để cô ấy ở đó không quan tâm. Cho nên Thanh Liên à, bây giờ anh hối hận rồi, hối hận vì đã bỏ lại cô ấy.”

“Bất kể lúc nào, vợ anh luôn là người đứng đầu trong trái tim anh, Thanh Liên, sự thật này không bao giờ thay đổi.”

Lời nói của Lục Kiến Thành khiến Phương Thanh Liên cảm thấy như đang rơi vào địa ngục, cô ta mở to mắt, mãi sau đó vẫn chưa hoàn hồn, cô ta còn nhớ rõ mình đã vui mừng thế nào khi anh đến cứu mình.

Cô ta quả thực đã vui mừng muốn chết.

Cô ta tưởng mình đã thắng, đã thắng Nam Khuê, đã thắng hoàn toàn.

Cô ta thậm chí còn nghĩ rằng khi chuyện này kết thúc, sau khi trở về, Lục Kiến Thành sẽ ly hôn với Nam Khuê, lúc đó cô ta và Lục Kiến Thành sẽ công khai bên nhau, tổ chức hôn lễ, và cô ta sẽ là cô dâu hạnh phúc nhất trên đời.

Nhưng bây giờ, anh nói với cô ta rằng cô ta đã sai, rằng mọi thứ đã sai ngay từ đầu.

Hóa ra tất cả sự lựa chọn đều không phải ý định ban đầu của anh, chỉ là một sai lầm, một bàn phản lưới nhà.

Sao lại như thế?

Sao lại như thế được?

Người anh yêu đáng lẽ phải là cô ta, chỉ có thể là cô ta, Phương Thanh Liên mà thôi.

“Không, Kiến Thành… không phải như vậy.”

“Anh nói cho em biết, không phải như vậy, mọi thứ đều là giả, là anh đang nói dối em đúng không? Anh chỉ muốn thử tình yêu của em với anh thôi đúng không?” Phương Thanh Liên vẫn chưa từ bỏ ý định.

Lục Kiến Thành vẫn lạnh lùng nhìn cô ta, giọng điệu như chém đinh chặt sắt: “Anh không có lừa em, nếu như anh biết rõ mọi chuyện, thì lựa chọn của anh sẽ chỉ là Nam Khuê.”

“Thanh Liên, buông tay đi, cả đời này dù cho thế nào, anh cũng sẽ không bao giờ ở bên em nữa.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play