Chương 278

Cô có là ngoại lệ với anh không?

Trái tim Nam Khuê lo lắng thấp thỏm, lúc tim cô như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, đột nhiên giọng Lục Kiến Thành vang lên ở bên kia điện thoại.

“Được!”

Được?

Anh nói được?

Nam Khuê giật mình, cầm điện thoại ngẩn người mấy giây mới phản ứng lại được, cô hỏi lại: “Anh nói thật chứ? Anh đồng ý không truy cứu sao?”

“Ừm!”

Mặc dù ngắn gọn nhưng giọng anh vô cùng kiên định và dứt khoát.

Nam Khuê vô cùng hưng phấn, có thể do quá kích động nên nước mắt cô đột nhiên chảy ra.

“Cảm ơn anh, Lục Kiến Thành, thật sự cảm ơn anh!” Nam Khuê vô cùng kích động, đáp án của Lục Kiến Thành hoàn toàn ngoài dự đoán của cô.

Cô vốn cho rằng phải tốn rất nhiều sức để thuyết phục anh, thậm chí cô còn chuẩn bị rất nhiều.

Không ngờ lại không cần dùng.

“Không phải anh đã đồng ý rồi sao? Sao em còn khóc?”

Qua điện thoại, Lục Kiến Thành nghe thấy tiếng khóc của cô, anh dịu dàng nói.

Nam Khuê lập tức lau khô nước mắt, cười nói: “Do tôi quá vui, cũng quá bất ngờ, không ngờ anh sẽ đồng ý.”

“Ồ! Vậy anh rất tò mò, nếu như anh không đồng ý thì sao?”

“Vậy tôi cũng chỉ có thể cố gắng hết sức, làm hết sức mình, nghe theo ý trời mà thôi.”

Sau khi cúp điện thoại, Nam Khuê lập tức gọi điện thoại cho Đỗ Quốc Khôn.

Nhận được điện thoại của cô, Đỗ Quốc Khôn vô cùng vui vẻ: “Con gái bảo bối, con có xem hotsearch hôm nay không, một chiêu này của cha thế nào? Có phải rất hay không?”

“Cha nói con nghe này, chỉ cần một chiêu này thôi, nhân dân cả nước đều biết Lục Kiến Thành là người đã kết hôn, nếu như nó thật sự ly hôn rồi ở cùng với con yêu nữ Phương Thanh Liên kia thì sẽ bị mang tiếng ngoại tình làm chuyện xấu, đến lúc đó cho dù là thưa kiện ly hôn thì quan tòa cũng nhất định đứng về phía con.”

“Nói xong chưa?” Nam Khuê lạnh lùng hỏi.

Sau đó cô nói tiếp: “Những chuyện ông làm, tôi đã nói hết cho Lục Kiến Thành rồi.”

“Cái gì?” Đỗ Quốc Khôn không thể tin vào những gì mình vừa nghe, sau khi phản ứng kịp, ông ta lập tức chửi ầm lên: “Nam Khuê, mày đúng là đồ vô ơn, mày đúng là đồ không tim không phổi, vậy mà mày lại bán đứng tao, mày còn là người không?”

Nam Khuê cười lạnh: “Nếu như tôi không phải người thì ông đã sớm bị tống vào tù rồi.”

“Tù?” Đỗ Quốc Khôn căn bản không tin: “Sao có thể chứ, tao chỉ đăng một bài, bán mấy bức ảnh đi mà thôi, mày đừng có dọa tao.”

“Tôi không dọa ông, những hành động này của ông làm ảnh hưởng đến hình tượng của Lục Kiến Thành, giá cổ phiếu của Lục thị bị giảm mạnh, ông đã phạm vào tội làm tổn hại danh dự người khác, đoàn luật sư của Lục thị cả nước đều biết, chỉ cần bọn họ ra trận, ông nhất định vào tù ngồi.”

Đỗ Quốc Khôn vẫn không tin như cũ: “Mày đừng có làm tao sợ, mày cho rẳng chỉ cần dùng mấy lời ngồi tù dọa tao là tao sẽ sợ sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play