Chương 237

Rất nhanh, đã đến ngày tổ chức tiệc sinh nhật của Phương Thanh Liên.

Cô ta mặc một bộ lễ phục màu hồng đào, toàn bộ bộ quần áo nhẹ nhàng bay bổng, rất thích hợp mặc trên người cô ta.

Giờ phút này, cô ta đang nhắm mắt lại, chuyên gia trang điểm đang nghiêm túc giúp cô ta vẽ lông mày, tô son, trong lòng cô ta vui sướng.

Sau khí trang điểm xong, thì đeo vòng cổ, cô ta mở mắt ra, nhìn mình xinh đẹp trong gương, cô ta không thể tin được.

Lục Nhu đứng ở bên cạnh phụ họa: “Trời ạ, chị Thanh Liên, chị xinh đẹp quá đi, lát nữa anh Kiến Thành nhìn thấy chị nhất định sẽ không dời mắt được.”

Phương Thanh Liên xấu hổ cười: “Xem em nói kìa, có khoa trương như vậy không?”

“Đương nhiên có, tự chị nhìn xem xinh đẹp bao nhiêu, quả thực đẹp như tiên nữ hạ phàm.”

Ngoài mặt Phương Thanh Liên không nói gì, thật ra trong lòng vui vẻ như nở hoa, trong lòng tràn đầy sung sướng.

“Kiến Thành đâu?” Cô ta hỏi.

“Chắc là ở phía dưới, muốn em gọi anh ấy lên giúp chị không?” Lục Nhu hỏi.

Phương Thanh Liên lắc đầu: “Không cần, chị tự mình xuống tìm anh ấy.”

“Được, vậy em đẩy chị đi.”

“Ừm.”

Sau đó, Lục Nhu đẩy Phương Thanh Liên đi thẳng đến đại sảnh.

Trong đại sảnh đã bố trí xong, khắp nơi đều là hoa tươi, lộng lẫy mỹ lệ động lòng người, toàn bộ hội trường đều thoang thoảng mùi hoa tươi, làm cho người ta hít thở một chút cũng đều hít vào mùi hương nồng đậm.

Nhìn tất cả trước mắt, Phương Thanh Liên rất hài lòng, cô ta vui vẻ cười.

Khi nhìn thấy bóng lưng Lục Kiến Thành, cô ta lập tức nở nụ cười, nhanh chóng đi qua.

“Kiến Thành.” Cô ta dịu dàng gọi.

Khoảnh khắc Lục Kiến Thành xoay người, trên mặt cô lộ ra nụ cười dịu dàng, cười quyến rũ động lòng người.

“Đã chuẩn bị xong chưa?” Lục Kiến Thành hỏi.

Tuy nhiên, so với sự hưng phấn và kích động của Phương Thanh Liên, cô ta cảm thấy Lục Kiến Thành có vẻ rất bình tĩnh và tự nhiên.

Hôm nay cô ta đã trang điểm đẹp như vậy, mặc một chiếc váy xinh đẹp, nhưng cô ta không nhìn thấy được sự ngạc nhiên trong mắt anh.

“Kiến Thành, em mặc bộ quần áo này rất xấu sao?” Phương Thanh Liên tủi thân hỏi, dáng vẻ kia, giống như sắp khóc tới nơi rồi.

“Không có, em rất đẹp.”

“Nhưng em không cảm nhận được vẻ đẹp của em trong mắt anh.”

“Em rất xinh đẹp, đừng nghĩ nhiều quá.” Lục Kiến Thành thản nhiên nói.

Câu trả lời này làm cho Phương Thanh Liên thất vọng.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play