Chương 183

Nhìn thấy điện thoại của Lục Kiến Thành, Nam Khuê nghĩ cũng không nghĩ nhiều trực tiếp cúp máy.

“Sao lại không nghe?” Lâm Niệm Sơ hỏi.

“Không muốn nghe, nghe rồi ngược lại ảnh hưởng đến cảm xúc của tớ.”

Lâm Niệm Sơ gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Tớ cũng thấy vậy.”

Bên kia, trong lòng Lục Kiến Thành đang đầy một bụng tức, đặc biệt là sau khi bị Nam Khuê cúp điện thoại. Anh lại gọi lại lần thứ hai, lần thứ ba.

Kết quả đều không khác gì, tất cả đều bị Nam Khuê không chút lưu tình nào mà tắt máy.

Đợi đến khi Lục Kiến Thành lại gọi lần nữa thì phát hiện mình bị Nam Khuê block rồi. Anh lập tức gửi một tin wechat: “Kéo anh ra.”

Nam Khuê cố ý giả vờ không hiểu: “Kéo cái gì?”

“Kéo ra khỏi danh sách đen.”

Hoá ra anh biết à, thế thì càng tốt, hiện giờ tâm tình của cô đang rất không vui, thế nên vẫn mặc kệ anh ngồi trong danh sách đen. Đợi tới khi nào cô vui vẻ rồi, lúc đó sẽ kéo anh ra sau.

Uống trà sữa xong, hai người tiếp tục đi mua sắm.

Ngay lối vào là một cửa hàng rất lớn, bên trong treo đầy các loại váy vóc xinh đẹp, hơn nữa kiểu dáng cũng rất mới lạ.

Nam Khuê và Lâm Niệm Sơ nhìn qua đều rất thích, hai người kích động bước vào.

Rất nhanh Nam Khuê đã chọn được một chiếc váy vải tuyn màu be. Chất vải của chiếc váy cực kì nhẹ, mặc vào tạo cảm giác rất thoải mái, Nam Khuê vừa nhìn đã cảm thấy rất thích.

Càng quan trọng hơn là phần bụng của chiếc váy này được thiết kế cực kỳ hoàn hảo, hoàn toàn không lộ bụng, thực sự rất hợp với cô.

Nam Khuê thay váy dưới sự giúp đỡ của nhân viên, khi vừa bước ra cô lập tức gọi to: “Niệm Niệm, cậu xem thế nào? Có đẹp không?”

“…”

Ngoài ý muốn không thấy ai trả lời.

“Niệm Niệm?” Nam Khuê lại gọi thêm lần nữa, lại phát hiện Lâm Niệm Sơ không ở bên cạnh.

Cô mặc chiếc váy đi tìm một vòng, không ngờ lại tìm thấy Lâm Niệm Sơ đang ở khu vực đồ nam. Khi Nam Khuê bước tới, Lâm Niệm Sơ đang nghiêm túc xem một bộ đồ tây màu xanh, cô ấy khẽ nhíu mày lại, qua một lúc trên mặt lại giãn ra tràn ngập ý cười.

Có thể vì quá tập trung thế nên ngay cả khi Nam Khuê đứng ở bên cạnh, Lâm Niệm Sơ vẫn không phát hiện ra.

Tới lúc Lâm Niệm Sơ xem xong, nhân viên mới lập tức nở nụ cười bước tới: “Tiểu thư, mắt nhìn của cô thật tốt, bộ đồ tây này chúng tôi vừa lấy về hôm nay, là hàng giới hạn trên toàn quốc đó ạ, dù là chất liệu hay đường may…”

Cô nhân viên mới nói được một nửa, Lâm Niệm Sơ đã xua tay tỏ ý: “Được rồi, tôi biết rồi, không cần giới thiệu nữa.”

“Vậy tiểu thư muốn mua một bộ hay sao ạ?” Cô nhân viên nhiệt tình hỏi.

“Không cần nữa.” Lâm Niệm Sơ nói rồi đeo kính râm lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play