Chương 1647

Môi Nam Khuê lập tức chạm vào môi Lục Kiến Thành.

Một tay anh giữ gáy cô, Lục Kiến Thành không chút khách khí mà hôn sâu hơn.

Bầu không khí ngày càng mập mờ.

Nhiệt độ giữa hai người cũng không ngừng cao lên.

Cảm xúc cũng vô cùng sống động.

Dây áo của Nam Khuê yên lặng rơi xuống vai cô.

Lục Kiến Thành đưa tay ra, đầu ngón tay thô ráp chạy dọc theo da thịt dừng lại dây đeo.

Khoảnh khắc đó, Nam Khuê đột nhiên tỉnh táo.

Cô đưa tay, giữ dây đeo, bỏ bừng mặt nói: “Ông xã, các con… Hay là chúng ta đừng”

Lời trong miệng còn chưa nói xong, đã bị Lục Kiến Thành búng nhẹ lên trán.

Ngay sau đó, anh kéo dây áo của Nam Khuê lên, nghiêm túc đeo lên vai.

“Đồ ngốc, em suy nghĩ gì đấy! Anh còn chưa đến mức không có chừng mực như vậy.”

“Anh biết em bây giờ không thích hợp, cho nên anh sẽ nhịn.”

“Ngoan, em buồn ngủ thì ngủ trước nhé, anh đi tắm.”

Nam Khuê ngọt ngào gật đầu: “Ừm!”

Mười phút sau, một cơ thể dán lên ở phía sau, trong mơ mơ màng màng, Nam Khuê được ôm vào trong lòng.

Hơi ấm đã lâu không gặp, rất cảm động.

Bởi vì bụng đã rất lớn, nên Nam Khuê không dám nằm ngủ đối mặt với Lục Kiến Thành.

Cho nên, cô quay sang hướng khác, Lục Kiến Thành ôm cô từ phía sau.

Tay anh sẽ nhẹ nhàng đặt lên bụng cô.

Hôm nay, ngủ đến nửa đêm, đột nhiên Nam Khuê bật khóc nức nở.

Lục Kiến Thành lập tức bật đèn, đồng thời ôm lấy Nam Khuê: “Bà xã, em sao thế? Có phải khó chịu ở đâu không?”

Nam Khuê vẫn nửa tỉnh nửa mê, nghẹn ngào trả lời: “Hu hu, chân em bị chuột rút, đau quá.”

Lục Kiến Thành liền cúi người xuống, vừa vuốt mái tóc mềm mại của cô, vừa dịu dàng dỗ dành: “Được được được, bà xã đừng sợ, ông xã biết rồi.”

“Em ngủ đi, chồng xoa xoa cho em.”

Lục Kiến Thành nhanh chóng chuyển một cái ghế đặt ở cuối giường, sau đó ngồi lên ghế bóp chân cho Nam Khuê.

Mãi cho đến khi cô ngủ say, hai chân cũng ấm nóng và mềm đi thì Lục Kiến Thành mới trở lại giường ôm chặt lấy cô, ngủ tiếp.

Buổi sáng, lúc Nam Khuê tỉnh dậy đã quên chuyện đêm qua.

Nhìn thấy dáng vẻ lười biếng khi vừa mở mắt của Lục Kiến Thành, cô đến gần cười ngọt ngào: “Ông xã, chào buổi sáng!”

“Bà xã, chào buổi sáng!”

Lục Kiến Thành ôm đầu cô áp sát về phía mình, trực tiếp cho cô một nụ hôn.

Buổi sáng lúc ăn cơm, Nam Khuê nói đến chuyện tối hôm qua.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play