Chương 164

Vừa nghe anh gọi tên mình, ngực cô đã có cảm giác nghẹt thở và đau đớn.

“Hôm nay em đang ở trường à?” Lục Kiến Thành thử hỏi.

Nam Khuê che miệng, cô cố gắng khống chế cảm xúc của mình.

Thật sự là rất rất cố gắng để khống chế.

Một lúc lâu cũng không nghe thấy cô trả lời, Lục Kiến Thành có chút sốt ruột: “Nam Khuê, có ở đây không? Hãy trả lời anh đi.”

Nam Khuê ngửa đầu lên, chớp chớp mắt.

Cô cực lực khống chế bản thân, một lúc lâu mới miễn cưỡng nói ra được hai chữ: “Ừm, có.”

Chỉ có hai chữ mà thôi, nhưng Nam Khuê lại cảm thấy đã tiêu hao hết sức lực trên người cô.

“Mấy giờ tan học, anh đến đón em.” Lục Kiến Thành lại nói.

Nam Khuê dùng móng tay phải nhéo mạnh lòng bàn tay trái, làm cho mình bình tĩnh lại.

Lại hít một hơi thật sâu cô cố gắng thả chậm tốc độ, để tránh cảm xúc của mình tiết lộ ra ngoài: “Không cần, tôi tự về.”

“Tôi còn có lớp học, nếu không có việc gì thì tôi cúp máy đây.”

Nam Khuê vội nói xong câu này.

“Tôi xong rồi.” Lúc này, Chu Tiễn Nam mặc thường phục đi ra.

Nam Khuê lập tức cúp điện thoại.

Bên kia, Lục Kiến Thành cầm điện thoại di động, theo bản năng nhíu mày.

Làm vợ chồng hai năm, tuy rằng thời gian chân chính ở chung không nhiều lắm, nhưng với sự thấu hiểu lòng người và quan sát tỉ mỉ của anh, anh vẫn khá hiểu Nam Khuê.

Nam Khuê trời sinh tính tình đơn thuần, da mặt mỏng, không biết nói dối chút nào.

Vừa rồi, giọng nói của cô rất nhỏ, rất nhẹ, hơn nữa còn hơi run rẩy, vừa nghe đã biết đang nói dối.

Còn có giọng nói đàn ông kia, anh nghe rất rõ ràng, tuyệt đối không có khả năng là nghe nhầm.

Nam Khuê đã nói dối anh.

Và cô đang ở cùng với người đàn ông khác.

Còn rất có thể là vì người đàn ông này mà nói dối anh.

Ý thức được điều này, Lục Kiến Thành ngay lập tức cảm thấy rất nặng nề và phiền não.

Thấy Lục Kiến Thành trầm mặc cúp điện thoại, Phương Thanh Liên chủ động mở miệng: “Kiến Thành, sao vậy?”

“Không có gì, anh đẩy em về.”

Đến quán cà phê, Nam Khuê đưa thực đơn cho Chu Tiễn Nam: “Anh chọn đi!”

“Một ly Cappuccino.”

Nam Khuê ngước mắt lên: “Anh cũng thích uống cái này sao?”

“Ừm, khá thích vị này.”

Nam Khuê thật sự ngạc nhiên vì điều này, trong ấn tượng của cô, đàn ông bình thường đều không thích ngọt, đa số thích uống cà phê nguyên chất kiểu Mỹ hoặc cà phê đắng, thực sự có rất ít người thích đồ ngọt.

Lục Kiến Thành là một ví dụ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play