Chương 1623

“Được.” Trần Tranh gật đầu: “Có rất nhiều chuyện để nói, thiếu gia nên chuẩn bị tốt tâm lí để nghe thật lâu.”

“Dù lâu thế nào tôi cũng sẽ nghe.”

Một đêm này đèn thư phòng chưa từng tắt.

Cốc cà phê trong tay Lục Kiến Thành cũng chưa từng vơi.

Nhưng anh không cảm thấy buồn ngủ chút nào.

Chỉ có trái tim là không ngừng đau nhức.

Không giây nào không đau, đau đớn kéo dài, từng đợt từng đợt một như những sợi gai nhỏ quấn lấy trái tim anh, kéo trái tim anh co rút lại.

Thời gian anh không ở đây, Khuê Khuê của anh đã phải trải qua nhiều chuyện như vậy.

Cô đã cảm thấy bất lực và tuyệt vọng đến mức nào chứ?

Sau đó cuối cùng cô cũng tìm được anh, cô vốn dĩ rất vui mừng và chờ mong.

Nhưng anh lại quên mất cô, còn nói với cô nhiều lời tàn nhẫn như vậy, làm nhiều chuyện tàn nhẫn như vậy.

“Khuê Khuê, tất cả, tất cả mọi chuyện đều là lỗi của anh.”

Lục Kiến Thành nắm chặt tay, trong lòng âm thầm thề: Cho dù như thế nào anh cũng nhất định theo đuổi được bà xã của mình.

Ngày hôm sau, Nam Khuê vừa ăn sáng xong, cô vừa để đũa xuống thì Lục Kiến Thành đã chạy đến trước mặt cô, chủ động nói.

“Để anh đi khám thai định kì với em!”

Nam Khuê kinh ngạc hỏi: “Sao anh biết hôm nay em sẽ đi kiểm tra định kì?”

“Anh hỏi Trần Tranh.” Anh trả lời.

Thật ra anh đã nhìn lịch khám của cô rất nhiều lần.

Sau đó ghi nhớ kĩ lịch khám thai định kì.

Vì là giai đoạn cuối thai kì nên thời gian kiểm tra tương đối dày.

Cộng thêm việc Nam Khuê lo lắng cho đứa nhỏ nên cơ bản hai ba ngày đều đi kiểm tra một lần.

“Không cần, em để Trần Tranh đi với em là được.”

“Đã rất lâu rồi anh không đi, anh sẽ không quen với nhiều quá trình khác, Trần Tranh quen hơn anh, có anh ấy ở đó em rất yên tâm.”

Dường như Nam Khuê vừa đâm một nhát vào tim Lục Kiến Thành.

Không thấy máu nhưng lại vô cùng đau.

Đúng vậy, anh vắng mặt trong khoảng thời gian cô mang thai, không bên cạnh con gái họ quá lâu.

Rõ ràng chỉ là lần kiểm tra thai định kì vô cùng cơ bản nhưng anh lại không biết gì cả.

Anh đúng là rất thất bại trong việc làm chồng.

Ngay cả vệ sĩ bên cạnh cũng không sánh bằng.

Lục Kiến Thành nắm chặt tay nói: “Khuê Khuê, anh có thể học.”

“Không cần phải vậy, đã qua gần hết kiểm tra định kì rồi, chỉ còn mấy tuần cuối cùng thôi, để Trần Tranh đi với em là được rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play