Chương 1540

Bởi vì đang ở bờ biển cho nên các loại hải sản không chỉ to mà còn vô cùng tươi ngon.

Nhưng lúc này nhìn một bàn hải sản ở trên bàn, Chu Tiễn Nam không hề muốn ăn một chút nào.

Điều mà anh quan tâm cùng lo lắng chính là tình trạng của cô.

Bởi vì toàn bộ món ăn là hải sản không tốt cho bà bầu cho nên Nam Khuê ăn rất ít.

“Chờ một chút đã.”

Vài phút sau, Chu Tiễn Nam mang theo hai cái hộp đi tới.

Sau đó đem đồ ở bên trong lấy hết ra bên ngoài: “Bên trong hộp đều là mấy món do tôi đặc biệt nhờ người đóng gói, đều là hương vị mà em thích, được đóng gói hút chân không có thể bảo quản được một khoảng thời gian, nếu em muốn ăn có thể nhờ bọn họ hâm nóng lại giúp em.”

“Hộp còn lại là đồ ăn vặt mà Đông Họa chuẩn bị cho em. Cô ấy nói đây đều là những món mà em thích ăn, sợ em ở đây cảm thấy nhàm chán cho nên mang cho em chút đồ ăn vặt để ăn lúc xem tivi.”

Nam Khuê nhìn hai hộp đồ ăn, trong nháy mắt liền cảm thấy khóe mắt cay cay.

Trong lòng cảm thấy vô cùng cảm động.

Bọn họ vì cô mà suy nghĩ rất chu toàn.

Trong bữa ăn, cả hai người đều cười nói vô cùng rôm rả.

Sau khi nói chuyện lâu như vậy, Chu Tiễn Nam còn mang đến cho Nam Khuê một bất ngờ vô cùng lớn.

Ngay khi nhìn thấy đoạn video trên điện thoại của Chu Tiễn Nam, trước khi nó được mở ra, cô đã không kìm lòng được mà rơi lệ.

Những giọt nước mắt trong suốt như pha lê không ngừng rơi xuống.

Là Tư Mục cùng Niệm Khanh.

Nam Khuê bấm vào nút play và ngay lập tức trên điện thoại xuất hiện hình ảnh của hai đứa trẻ.

“Mẹ, con là Tư Mặc!”

“Mẹ, con là Niệm Khanh!”

“Mẹ, video là chú Chu nói chúng con quay đó, chú nói muốn dành cho mẹ một bất ngờ, mặc dù chúng con cũng muốn đi cùng với chú Chu, chúng con cũng rất nhớ mẹ nhưng chúng con không muốn gây thêm phiền phức cho mẹ. Mẹ bây giờ đang mang thai em gái nhỏ, đã vô cùng vất vả rồi.”

“Mẹ ơi, chúng con đoán khi mẹ xem được video này nhất định sẽ khóc. Mẹ ơi, đừng khóc, mẹ là một người phụ nữ xinh đẹp, mẹ thiên thần của chúng con, nếu mẹ khóc thì sẽ không xinh đẹp nữa, hơn nữa chúng con cũng sẽ rất đau lòng.”

“Mẹ, chú Chu và dì Họa Họa nói rằng mẹ đang đi tìm cha, có thể sẽ mất một khoảng thời gian, chờ mẹ tìm được cha rồi hai người sẽ cùng nhau trở về.”

“Chúng con cũng rất nhớ cha. Mẹ, mẹ phải cố gắng lên nhé!”

“Còn chuyện này nữa, mẹ nhất định phải nghe lời, ngoan ngoãn ăn cơm, ngoan ngoãn đi ngủ, giống như chúng con khi còn nhỏ đó, không được khóc nhè đâu nhé!”

“Mẹ, Tư Mặc (Niệm Khanh) rất nhớ mẹ. Chúng con sẽ ngoan ngoãn ở nhà chờ mẹ trở về. Cố lên, cố lên, cố lên!”

Cuối cùng, cả hai đứa nhỏ đều hướng mặt về phía màn hình gửi tặng một nụ hôn.

Nam Khuê đã cảm động đến mức không tự chủ được bản thân nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play