Chương 1364

“Thật ngại quá, bên trong đã hết chỗ rồi, ngồi bên ngoài cũng khá tốt. Hai người chọn chỗ ngồi nhé.”

Sau khi vào chỗ ngồi, người phục vụ mang thực đơn đến.

Chu Tiễn Nam nói mình không kiêng kị hay dị ứng món gì, và bảo Đông Họa cứ đặt đại món nào cho anh cũng được.

Thế là, Đông Họa liền gọi một vài món ăn đang phổ biến gần đây.

Khi đồ ăn được dọn ra, cô đưa tay ra và khoanh tay lại.

Lúc nãy rời khỏi bệnh viện, cô đã đi rất vội nên quên mất mặc áo khoác ngoài, lúc này gió đêm thổi tới, cô chợt cảm thấy hơi lạnh.

Đúng lúc này, cô nhìn thấy Chu Tiễn Nam đã đứng dậy.

Ngay sau đó, một bóng đen phủ lên sau lưng cô.

Qua hình ảnh phản chiếu trên mặt đất, cô có thể thấy rõ anh đang cúi người xuống.

Sau đó, cô cảm thấy vai mình nặng trĩu, một mùi thơm nhè nhẹ lập tức bao trùm lấy cô.

Áo khoác của anh đã phủ kín cơ thể cô, và bởi vì cô đang ngồi, nên vạt áo rất dài, trông cô như bị cái áo bao kín toàn thân vậy.

Áo khoác vẫn mang theo nhiệt độ ấm áp từ cơ thể anh, lúc này, tất cả đều được truyền sang cô.

Đưa tay ra, Đông Họa nắm nhẹ áo khoác, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn Chu Tiễn Nam bằng ánh mắt trong veo.

“Cảm ơn anh, nhưng anh đưa áo khoác cho tôi thế này, trời về đêm gió rất lạnh, nếu anh bị cảm lạnh tôi sẽ cảm thấy rất xấu hổ.”

Chu Tiễn Nam nhẹ nhàng nhìn cô: “Đừng lo lắng quá, tôi không sao đâu, cơn gió nhỏ này đối với tôi không là gì cả.”

“Ừm.”

Lúc cô cúi đầu xuống, toàn bộ khuôn mặt của Đông Họa gần như đỏ bừng.

Bởi vì cô đang mặc áo khoác của anh, mùi hương chỉ thuộc về anh gần như lan tỏa và bao trùm khắp cơ thể cô.

Mùi hương mát lạnh, nhưng cũng tràn đầy hương vị nam tính.

Vào lúc này, vào thời khắc này, cô cảm thấy mình không phải đang ngồi trên ghế, mà là đang ngồi trên mây.

Thậm chí chỉ trong một khoảnh khắc, khi nhìn vào người đàn ông khôi ngô tuấn tú với đôi mắt sáng và lông mày rậm trước mặt này, trong lòng cô nổi lên một tia tham lam và vọng tưởng.

Nếu một ngày nào đó, anh ấy cũng có thể thích mình giống như người con gái kia thì thật tốt biết bao.

Lúc này, thịt nướng được đưa lên bàn, suy nghĩ thất thời của Đông Họa liền nhanh chóng dập tắt.

Nghĩ đến ý nghĩ vừa rồi, cô cảm thấy hơi xấu hổ.

Khi cô còn nhỏ, các bạn học đã nói rằng không phải cứ thích thì sẽ có kết cục tốt đẹp, có những tình yêu đến cuối đời chỉ là yêu đơn phương, cũng có những tình yêu chỉ là kiểu tôn thờ ngưỡng mộ, những thứ tình yêu theo kiểu như vậy không thể nào trở thành hiện thực được.

Đến bây giờ cô mới biết rằng có một số đàn ông thực sự chỉ có thể đứng xa ngắm nhìn mà thôi.

Sau khi ăn xong, Chu Tiễn Nam đưa Đông Họa trở lại bệnh viện.

Hôm nay cô có ca trực đêm, và cô sẽ trực ca lúc mười giờ tối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play