Chương 1362

Nếu có thể, cô ước rằng con đường này có thể dài hơn một chút, lại dài hơn một chút.

Cho dù không làm gì, không nói lời nào, chỉ cần lặng lẽ được ở cạnh anh như thế này, cô cũng cảm thấy vô cùng mãn nguyện rồi.

Đông Họa chợt nhớ tới một câu nói: Khi ở bên người mình thích, ngay cả hương vị của không khí cũng cảm thấy thật ngọt ngào.

Đúng vậy nhỉ! Làn gió buổi tối hôm nay thật ngọt ngào.

Ngọt ngào đến mức khiến cô cũng ngà ngà say.

Khi xe băng qua một con phố, Đông Họa ngửi thấy mùi thịt nướng.

“Thơm quá!” Cô cảm thán, nhẹ nhàng hít vào một hơi.

Chu Tiễn Nam đạp thắng cho xe chạy chậm lại hỏi: “Cô muốn ăn sao!?”

“Còn anh thì sao?” Đông Họa hỏi ngược lại anh.

“Tôi thì sao cũng được.”

“Vậy thì tôi sẽ mời anh đi ăn thịt nướng, nó ở bên kia đường, nhưng anh….”

Đông Họa làm vẻ mặt lo lắng hỏi, Chu Tiễn Nam đã trực tiếp trả lời: “Đừng lo lắng cho tôi, tôi cũng muốn ăn.”

”Nghe đến đây, Động Họa như muốn nhảy dựng lên vì vui mừng: “Thật sao!? Thế thì hay quá. ”

Chu Tiễn Nam đang ngồi ở ghế chính, từ hướng của anh có thể nhìn thấy đường rẽ phía bên Đông Họa.

Lúc này, ánh đèn ven đường vừa chiếu tới, một tia sáng màu vàng nhàn nhạt đập vào mặt Đông Họa.

Vào lúc đó, anh không biết là do góc rẽ hay là do cái gì, nhưng anh cảm thấy dáng vẻ của cô rất giống với Nam Khuê.

Anh thất thần nhìn sang cô, Chu Tiễn Nam có chút không phản ứng kịp cho đến khi đèn đỏ trước mặt chuyển sang màu xanh.

Nhìn thấy Chu Tiễn Nam vẫn chưa nhấn ga khởi động xe, Đông Họa không khỏi thắc mắc.

“Đèn xanh rồi, xe có thể di chuyển được rồi đó.”

Trong lúc nói chuyện, Đông Họa bất ngờ quay đầu nhìn về phía Chu Tiễn Nam.

Đúng lúc đó, ánh mắt của cả hai bất ngờ chạm nhau.

Nhìn vào đôi mắt thâm thúy và nghiêm túc của anh, Đông Họa chỉ cảm thấy cả trái tim như bị hút vào đó.

Tim cô đập loạn xạ, khuôn mặt cũng lập tức nóng bừng bừng.

Quá bối rối, cô không biết phải giải quyết thế nào, chỉ có thể nhanh chóng quay đầu lại.

Đúng lúc này, bên tai truyền đến giọng nói của Chu Tiễn Nam: “Thực xin lỗi, vừa nãy đã làm cô hoảng sợ rồi.”

“Không, không sao đâu.” Đông Họa cũng bối rối, cô lí nhí trả lời.

Bởi vì cô chỉ có thể đáp lại bằng giọng nói rất rất nhẹ, nếu không cô sợ anh sẽ nghe thấy tiếng cô khẩn trương và run rẩy.

Sau khi rẽ vào một khúc cua, Chu Tiễn Nam liền dừng xe lại.

Cả hai cùng nhau đi đến phố thịt nướng nằm trên đường.

“Cô xem thử muốn ăn ở quán nào?” Anh chủ động hỏi.

Đông Họa đảo mắt nhìn quanh, vừa nhìn thoáng qua là thấy ngay quán thịt nướng lúc nãy cô đã thấy trên đường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play