Chương 1349

Nhìn bóng lưng Lục Kiến Thành rời đi, đột nhiên trong mắt Hạ Nhu dâng lên sự căm thù rất lớn, rất mãnh liệt.

Hai người đàn ông đi tới kéo Hạ Nhu đi, bà ta đẩy họ ra: “Cút đi, đừng đụng vào tôi, tự tôi sẽ đi.”

“Họ Lục kia, cậu nhớ kỹ cho tôi, hôm nay là các người từ chối tôi, không cho tôi và Dạ Bạch một con đường sống, nếu ngày nào đó nhà họ Lục các người bị quả báo thì cũng đừng trách tôi lòng dạ độc ác.”

“Vì tôi và Dạ Bạch, chuyện gì tôi cũng có thể làm. Được thôi, cậu đã muốn để chúng tôi chết, vậy cũng đừng trách tôi ra tay trước.”

“Nhà họ Lục, các người hãy đợi đấy, tôi nhất định sẽ để cho các người hối hận vì tất cả những quyết định của buổi tối hôm nay.”

Trong màn đêm, Hạ Nhu loạng choạng rời đi trong cơn mưa nặng hạt.

Nhưng sự hận thù đó, lại khiến cả người bà ta vặn vẹo.

“Alo, bây giờ cậu đến đón tôi ngay, tôi có chuyện dặn dò cậu.” Nói xong, bà ta cúp máy, sau đó ngửa mặt lên trời há to miệng cười điên cuồng.

Lúc Lục Kiến Thành trở lại, Vân Thư và Lục Minh Bác vẫn đang đợi ở phòng khách.

“Chuyện này con định giải quyết thế nào?” Vân Thư không một chút lòng vòng nói thẳng vào vấn đề.

“Chứng cứ đã được thu thập xong, con sẽ cho bọn họ ba ngày. Nếu bọn họ nguyện ý ra nước ngoài không quay trở về nữa con có thể xử lý chuyện này nhẹ tay một chút. Nếu bọn họ còn không biết điều, con sẽ không niệm bất kỳ tình cảm nào nữa.”

Nói xong, anh nhìn Lục Minh Bác: “Nếu cảm thấy thương xót, cha có thể cầu xin cho bọn họ.”

“Không cần.” Lục Minh Bác dứt khoát nói: “Tất cả chuyện này bọn họ đều phải chịu trách nhiệm. Vì con là người phụ trách công ty nên cha sẽ giao cho con.”

Lục Kiến Thành gật đầu.

Khi trở lại phòng ngủ, Niệm Khanh và Tư Mục vừa mới ngủ say.

Nam Khuê ngồi trên sô pha chờ anh.

Thấy anh trở lại, Nam Khuê sốt ruột đi tới, lo lắng hỏi: “Hôm nay Hạ Như tới đây, còn nhất định phải gặp cha mẹ, có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”

“Ừm, anh đã chính thức ra tay với Quý Dạ Bạch rồi, anh ta sẽ sớm bị đá văng khỏi hội đồng quản trị, nhưng Hạ Như không chịu thua, bà ta gặp cha mẹ cũng chỉ biết cầu xin lòng thương xót.”

“Nhưng hôm nay bà ta không gặp được cha mẹ, em sợ bà ta sẽ làm chuyện gì điên rồ.” Nam Khuê nói.

“Anh có một số chứng cứ của Quý Dạ Bạch trong tay, Hạ Nhu dù liều lĩnh đến mấy cũng nên nghĩ cho con trai bà ta.”

Sáng sớm hôm sau, Lục Kiến Thành nhận được điện thoại của Quý Dạ Bạch.

“Gặp nhau đi!” Quý Dạ Bạch đi thẳng vào vấn đề.

“Gặp mặt thì được, nhưng cậu phân cho rõ ràng, hiện tại là Quý Dạ Bạch cậu cầu xin tôi, không phải tôi cầu xin cậu, cho nên tôi muốn cậu đích thân tới gặp mặt, cầu xin tôi buông tha cho cậu.”

“Xì …” Quý Dạ Bạch nhếch mép đáp: “Lục Kiến Thành, đừng đặt bản thân cao quý như vậy, tuy rằng Quý Dạ Bạch tôi đã thua, nhưng cốt cách nên có thì vẫn còn.”

“Tôi biết anh muốn cổ phần trong tay tôi, được thôi, anh đích thân đến gặp tôi, tôi có thể chuyển tất cả cho anh nếu anh không đến, vậy thì xin lỗi, tôi sẽ trực tiếp bán giá thấp trên thị trường, đến lúc đó ai có thể giành được cổ phần hoàn toàn phụ thuộc vào vận may rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play