Chương 1341

Nhưng tay anh còn chưa đụng vào cánh tay Nam Khuê đã bị cô đẩy ra.

“Anh đừng đụng vào em, anh nói cho em biết, những gì em vừa nghe là thật sao?”

“Thật xin lỗi bà xã.”

Nhưng câu trả lời cô không phải là phủ nhận mà là thừa nhận.

“Vì sao?” Mắt Nam Khuê chứa đầy nước mắt, vừa tức giận vừa đau lòng nhìn anh: “Vì sao lại đổi ý? Rõ ràng anh đã đồng ý với em, Lục Kiến Thành, là chính miệng anh đồng ý, anh quên rồi sao?”

“Bà xã, em bình tĩnh một chút, em nghe anh giải thích.”

Lục Kiến Thành đưa tay ôm lấy cô, nhưng lúc này Nam Khuê đang tức giận, sao có thể để anh ôm được?

Cô mạnh mẽ giãy dụa.

Lúc này chỉ có thể dùng sức mạnh, cho nên Lục Kiến Thành không chút do dự, mạnh mẽ kéo cô vào trong lồng ngực, căn bản không cho cô cơ hội rời đi.

Không tránh được khiến Nam Khuê càng tức giận hơn, cô vừa đánh để anh buông mình ra, vừa khóc nói.

“Lục Kiến Thành, chúng ta không thể tàn nhẫn như vậy được, đó là một sinh mệnh còn sống sờ sờ, chúng ta sao có thể tàn nhẫn vứt bỏ được chứ?”

“Anh có biết từ khi nghe bác sĩ nói đứa bé sắp thành hình em đã do dự rồi không, nhất là hôm qua, khi em mơ thấy bé gọi em là mẹ ở trong mơ, em đã quyết định cho dù có xảy ra chuyện gì cũng sẽ sinh đứa bé ra.”

“Sao anh lại muốn đổi ý? Anh có biết bây giờ em đau lòng thế nào không?”

Lục Kiến Thành ôm chặt lấy cô.

Mãi cho đến khi Nam Khuê khóc xong, phát tiết xong anh mới nói: “Bà xã, nếu như em nói xong rồi thì có thể nghe anh nói không?”

“Được, anh nói đi!”

Trên mặt Nam Khuê vẫn còn nước mắt, trong lòng cũng vẫn khó chịu như cũ.

“Bà xã, em còn nhớ rõ kết quả siêu âm là nhau bong non (1) không?”

(1) Nhau bong non xảy ra khi nhau thai tách một phần hoặc hoàn toàn khỏi thành trong của tử cung trước khi sinh. Điều này có thể làm giảm hoặc chặn nguồn cung cấp oxy và chất dinh dưỡng cho thai nhi và gây chảy máu nhiều ở thai phụ.

Nghe đến đó, Nam Khuê bỗng nhiên ngẩng đầu: “Anh nói là… Cái thai này của em là nhau bong non?”

Lục Kiến Thành lo lắng gật đầu: “Ừm.”

“Em là bác sĩ, mặc dù không phải là bác sĩ khoa sản nhưng chắc cũng biết nhau bong non nguy hiểm đến mức nào, anh đã tìm hiểu, cũng đã hỏi qua mấy chuyên gia, em sinh mổ, đến thời kì mang thai cuối sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa em đã từng xuất huyết, cơ thể yếu hơn người bình thường rất nhiều.”

“Thật xin lỗi, bà xã, anh biết em muốn giữ lại đứa bé này, nhưng xin em tha thứ cho anh, nếu như em gặp nguy hiểm, nếu như chỉ có thể chọn giữa em và đứa nhỏ, anh nhất định phải chọn em.”

“Anh biết em không nỡ, nhưng anh càng không nỡ mất em hơn, nếu như em thật sự muốn có con thì sau này chúng ta tính sau được không?”

Ý của Lục Kiến Thành rất rõ ràng, đó chính là vẫn phải bỏ đứa bé này.

Nhưng sao cô có thể bỏ được chứ?

Nam Khuê lắc đầu, khuôn mặt thanh tú vô cùng quyết tâm: “Không, em muốn sinh, đây là đứa nhỏ của chúng ta, con bé đã ở trong bụng em lâu như vậy, em không nỡ để bé đang yên ổn lại phải rời đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play