Chương 1313

Đồng thời đem điện thoại đưa cho Nam Khuê: “Bọn nó muốn nói chuyện với em.”

“Niệm Khanh, Tư Mặc,mẹsẽ ăn thật nhanh, một lát sau sẽ về tới.”

Nam Khuê vừa mới nói xong, hai tiểu gia hỏa lập tức nói: “Mommy, không cần sốt ruột đâu, mẹ cứ cùng cha chơi một lát đi, cha ngày thường luôn phải làm, hôm nay khó khăn lắm mới có thời gian, hai người cứ hẹn hò thật vui vẻ đi, buổi tối không trở về cũng không sao.”

Nam Khuê quả thực là bị dọa sợ đến ngây người.

Đây vẫn là hai đứa con trai của cô hay sao?

Rõ ràng vừa rồi còn khóc đến thảm thương, gấp không chờ nổi muốn gặp cô.

Kết quả chỉ sau vài phút liền thay đổi thành một người khác.

“Tiểu bảo bối, các con thật sự không cầnmẹtrở về cùng các con sao? Vậy buổi tối các con ngủ ở đâu?”

“Mommy, mẹ cứ yên tâm đi, chúng con đã là những đứa trẻ lớn rồi, buổi tối chúng con ngủ cùng bà nội.”

Nam Khuê: “…”

Nếu không phải đang nói chuyện video với hai đứa nhỏ, Nam Khuê thậm chí còn hoài nghi bọn họ là bị đe dọa, cho nên mới nói ra những lời này.

“Tiểu bảo bối, các con thật sự không cầnmẹngủ cùng sao?”

Nam Khuê không tin tưởng hỏi lại một lần nữa.

Hai đứa nhỏ trăm miệng một lời: “Không cần,mẹngủ cùng cha đi!”

“Được rồi mommy, không quấy rầy mẹ cùng cha hẹn hò nữa, chúng con tắt máy trước, chúc hai người đi chơi vui vẻ!”

Dứt lời, Nam Khuê còn không kịp nói lời nào, bên kia đã tắt máy.

“Không đúng.”

Cúp điện thoại, nghĩ đến vừa rồi Lục Kiến Thành còn một mình nói chuyện với hai đứa nhỏ vài phút, Nam Khuê càng thêm cảm thấy không thích hợp.

“Cái gì không đúng?” Lục Kiến Thành ngồi xuống ở bên cạnh cô.

Nam Khuê buông chiếc đũa trong tay ra, nhìn về người đàn ông ở bên cạnh, vô cùng nghiêm túc mở miệng: “Lục Kiến Thành, anh thành thật nói cho em biết, anh vừa rồi nói với bọn nhỏ những gì?”

“Thời điểm gọi điện thoại rõ ràng hai đứa nhỏ vô cùng nhớ em, còn vẫn luôn thúc giục em về nhà ngủ cùng bọn chúng, bỗng dưng anh nói chuyện với bọn chúng chỉ vài phút, thái độ của bọn chúng liền thay đổi 360 độ vậy.”

“Chuyện này quá không bình thường, anh chắc chắn đã nói gì đó đúng không?”

Lục Kiến Thành sờ sờ cái mũi.

“Đừng giả vờ nữa, nói đúng sự thật đi.”

“Oan uổng quá bà xã, anh cái gì cũng chưa nói.”

“Sao có thể, anh nếu cái gì cũng chưa nói vậy thái độ của bọn chúng sao có thể đột nhiên thay đổi lớn như vậy, thành thật một chút, anh nói xem anh có phải là đe dọa bọn chúng hay là uy hiếp vậy hả?”

“Bà xã, anh chỉ là nói với bọn chúng ngày thườngcha đi làm vô cùng vất vả, khó khăn lắm mới có một kỳ nghỉ, muốn cùngmẹhẹn hò, ngây ngốc một lát, bọn chúng liền hiểu ra.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play