Chương 1242

Nghe giọng điệu kiêu ngạo của anh, giống như khi đứa trẻ đã rất lâu rồi, cuối cùng cũng ăn được anh bạn kẹo vậy.

Xuống bậc thang, hai người nắm tay nhau đang muốn rời đi.

Đột nhiên, một người phụ nữ với mái tóc xoã tung bay, bước nhanh xuống chiếc xe vừa dừng lại.

Vừa chạy, vừa mở miệng: “Được rồi, ly hôn thì ly hôn, ai không ly hôn người đó là cháu trai!”

Bởi vì chạy quá nhanh, cô ấy suýt đâm vào Nam Khuê.

Cũng may Lục Kiến Thành nhanh tay lẹ mắt, kéo Nam Khuê sang một bên.

“Xin lỗi!”

Gạt tóc ra, ngẩng đầu lên, nhìn người đứng đối diện, hai người đều ngây ngẩn cả người.

“Chị dâu?”

“Tư Vũ?”

Lúc này, Phong Hàng từ trên xe thở hồng hộc chạy xuống.

“Lâm Tư Vũ, bình thường tôi quá chiều em rồi, được rồi, ly hôn thì ly hôn, ai sợ ai chứ!”

Nghe nói như vậy, Lâm Tư Vũ vừa mới tiêu tan được chút lửa giận lại bị cọ bùng lên.

“Được, hai chúng ta bây giờ đi đổi chứng!”

Không để ý tới Lục Kiến Thành và Nam Khuê, Lâm Tư Vũ túm lấy tay Phong Hàng, ầm ầm đi vào trong cục dân chính.

Nếu đã gặp, nhất định là không thể trơ mắt nhìn bọn họ ly hôn.

Cho nên Nam Khuê và Lục Kiến Thành tiến về phía trước, một người kéo một người.

“Tư Vũ, đã lâu không gặp, chúng ta đi ôn chuyện đi, em thấy chị trở về chẳng lẽ không vui mừng bất ngờ sao?” Nam Khuê kéo tay Lâm Tư Vũ, nói sang chuyện khác.

Trái tim Lâm Tư Vũ đương nhiên mềm nhũn, gật gật đầu: “Chị dâu, tất nhiên em vui rồi, lúc mẹ nuôi nói cho em tin tức tốt lành này, quả thực em vui muốn chết.”

“Không chỉ có chị, còn có Tiểu Niệm Khanh và Tiểu Tư Mục, em đang định hai ngày nay đến thăm mọi người, nhưng…”

Nhìn Phong Hàng một chút, tâm trạng của cô ấy có chút sa sút nói: “Chị cũng nhìn thấy rồi đó, em và anh ta bây giờ đang không ổn, muốn xử lý xong việc của mình rồi mới đi gặp mọi người, không thể vừa gặp mặt đã làm cho mọi người không thoải mái được.”

“Được rồi, nếu chọc em không thoải mái, vậy chúng ta không để ý tới bọn họ là được rồi, cũng sắp đến giữa trưa, đi nào, chị mời em ăn cơm.”

Lâm Tư Vũ vừa bước chân, đột nhiên, cô ấy lại xoay người, nhìn người đàn ông đứng ở một bên: “Này, vẫn không thể ly hôn được, anh đến nói chuyện chút! ”

“Nếu chị dâu đã mời em ăn cơm, vậy ăn cơm xong rồi nói sau, cục dân chính mỗi ngày đều ở đây, hôm nay cũng không vội.” Phong Hàng không được tự nhiên nói.

Tuy rằng lời này nói cũng không làm cho người khác vui vẻ, nhưng suy cho cũng làm cho tâm trạng lo lắng của hai người hòa hoãn hơn rất nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play