Chương 1149

“Không, chưa từng có.”

“Vậy cô ấy đã đi năm năm rồi. Tại sao chú chưa từng đi tìm cô ấy? Chú nói dối, chú căn bản không yêu cô ấy, nếu không tại sao chú không đi tìm cô ấy?”

Nói đến đây, Lục Tư Mặc có chút tức giận.

Khuôn mặt trắng trẻo mũm mĩm kia cũng đỏ bừng lên.

Những năm này, mẹ một mình ở bên ngoài, đưa cậu và em trai đi chữa bệnh thật sự rất vất vả và bất lực.

Mặc dù chú Chu thường lén giúp họ, nhưng mẹ luôn nói chú Chu đã giúp đỡ bọn họ quá nhiều rồi, không thể tiếp tục làm phiền chú Chu nữa.

Hơn nữa, thân phận của chú Chu đặc biệt.

Một năm chỉ có vài ngày có thể ở cùng bọn họ, thời gian còn lại đều là liên lạc qua video và điện thoại.

Lúc nhỏ, cậu cái gì cũng đều không hiểu.

Sau này lớn lên một chút, mọi người xung quanh đều chỉ trỏ cậu, nói cậu không có cha.

Ngay cả các bạn học mẫu giáo cũng nói cậu như thế.

Lúc đó, cậu mới nhận ra rằng mình không giống với những đứa trẻ khác.

Cậu từng nghe người ta nói, nếu như chỉ có mẹ mà không có cha, thì hơn phân nửa là cha ghét bỏ em trai bị bệnh tim, chi phí chữa trị tốn quá nhiều tiền, nên không cần các cậu và mẹ, vứt bỏ bọn họ.

Mỗi lần nghĩ đến đây, cậu đều rất buồn.

Đây cũng là lý do cậu nhất quyết muốn về nước để tìm cha.

Cậu muốn chính miệng hỏi, hỏi vì sao cha lại muốn vứt bỏ cậu và em trai?

Cũng muốn hỏi, trong lòng ông ấy có hối hận hay không?

Nếu mọi chuyện chỉ là hiểu lầm, cậu sẽ nhận lại người cha này, để ông ấy bảo vệ mẹ và em trai.

Còn nếu như ông ấy thật sự bỏ rơi mẹ con bọn họ, thì cậu cũng chỉ gặp mặt một lần, không nói gì cả, càng không tiết lộ thân phận của mình.

Đừng nhìn Lục Tư Mặc chỉ mới năm tuổi, kỳ thật cậu đã nghĩ rất nhiều thứ trong đầu.

Thấy Lục Kiến Thành im lặng, Lục Tư Mặc càng thêm tức giận.

“Nói đi, tại sao chú không nói?”

“Có phải chú chột dạ, cho nên không dám trả lời câu hỏi của cháu hay không.”

Lục Kiến Thành lắc đầu: “Đương nhiên không phải, không phải chú cố ý không tìm Khuê Khuê của chú, mà là…”

Giọng của anh lập tức trở nên nghẹn ngào.

“Chú rất nhớ cô ấy, cũng rất muốn đi tìm cô ấy, nhưng mà chú còn mẹ của mình, nếu chú đi cùng cô ấy thì mẹ chú chắc chắn sẽ rất đau khổ.”

“Chú đã là một người chồng không làm hết chức trách, nên không thể làm một đứa con trai không tròn bổn phận được nữa, càng không thể trơ mắt nhìn mẹ chú chết vì chú.”

Bạn nhỏ Lục Tư Mặc chớp chớp đôi mắt to đen láy, bên trong đôi mắt ấy tràn đầy nghi ngờ.

Chết?

Chẳng qua chỉ là bảo cha ra nước ngoài tìm mẹ mà thôi, như vậy bà nội sẽ chết sao?

Lẽ nào bà nội không thích mẹ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play