Chương 1117

“Em không đi nữa, anh tỉnh dậy đi có được không?”

Bàn tay của Nam Khuê nhẹ nhàng đặt lên mặt kính, cách một tấm kính, cô nhẹ nhàng vuốt v3, cứ như thể cô đang vuốt v3 khuôn mặt quen thuộc đó của Lục Kiến Thành vậy.

Trên người anh cắm rất nhiều ống dẫn.

Trong phòng bệnh thì sắp đặt vô số loại máy móc thiết bị.

Vị trí bên tim bị trúng một viên đạn, sau đó nhiễm trùng.

Làm một bác sĩ, cô làm sao có thể không biết được mức nghiêm trọng của tình hình này chứ?

Chính vì biết, nên cô mới càng lo lắng hơn.

Nói là chỉ nhìn anh một lát thôi, nhưng vào thời khác nhìn thấy anh, Nam Khuê vẫn là đã nuốt lời rồi.

Cô vốn dĩ phải mổ bụng sinh ra hai đứa con, cộng thêm việc tai nạn và xuất huyết nhiều khiến cho cơ thể của Nam Khuê yếu đi. Bây giờ cơ thể của cô tuy rằng đã khôi phục được đôi chút, nhưng cũng chỉ có thể hoạt động đi lại ở trong phòng mà thôi.

Với các hoạt động nhiều như tối hôm nay, cơ thể của cô cơ bản đã chịu đựng không nổi nữa rồi.

Hơn nữa, việc đau lòng và bi thương vừa nãy của cô đã khiến cho cô tiêu hao quá nhiều sức.

Thế nên, Chu Tiễn Nam vô cùng lo lắng cho sức khỏe của cô, càng sợ cô xảy ra bất trắc gì.

“Khuê Khuê, tôi vừa mới đi hỏi bác sĩ rồi, tình hình hiện tại của cậu ấy rất ổn định, các dấu hiệu sống đều rất tốt, cơ thể của em vẫn còn rất yếu nên chúng ta trở về trước đã được không?” Chu Tiễn Nam rất nghiêm túc hỏi ý kiến của Nam Khuê.

Nam Khuê vẫn lắc đầu: “Xin lỗi anh Tiễn Nam, làm phiền anh, năm phút, cho tôi năm phút cuối cùng được không?”

“Tôi biết tôi không nên tùy hứng, tôi hứa với anh, năm phút sau, tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn cùng anh trở về.”

Mặc dù lo lắng cho cơ thể của cô, nhưng thấy Nam Khuê khao khát, dùng ánh mắt cầu xin nhìn anh ấy như thế, Chu Tiễn Nam lại mềm lòng.

“Được, vậy ở lại thêm năm phút nữa.”

“Cảm ơn anh, Tiễn Nam.” Một nụ cười yếu ớt xuất hiện trên khuôn mặt tái nhợt của Nam Khuê.

Tuy nhiên, vừa dứt lời, khi cô quay người lại.

Bỗng đầu cô tối sầm, ngay sau đó cô liền bất tỉnh.

“Khuê Khuê!”

Hét lớn một tiếng, Chu Tiễn Nam lập tức ôm lấy cô.

Không dừng lại, anh ấy trực tiếp bế Nam Khuê đến khoa phụ sản ở trên tầng.

Bác sĩ hỏi thăm một chút tình hình cơ bản của Nam Khuê, sau đó phẫn nộ nhìn Chu Tiễn Nam: “Đúng là làm liều.”

“Anh làm chồng kiểu gì vậy? Cơ thể vợ anh vốn đã yếu, sinh đôi xuất huyết nhiều, bị tai nạn xe, khó sinh, lại còn phải sinh mổ.”

“Bây giờ vẫn đang trong thời gian ở cữ, sao có thể chịu vất vả như vậy, nửa đêm canh ba đưa cô ấy chạy ra ngoài, thời tiết lạnh thế này, về sau cô ấy sẽ dễ mắc bệnh hậu sản.”

Chu Tiễn Nam không có giải thích, càng không hề biện minh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play