Chương 1052

Tốc độ chiếc xe kia rất nhanh, vì đèn xanh nên không giảm tốc.

Rầm một tiếng, hai chiếc xe lao vào nhau.

Xe Phương Thanh Liên bốc khói dày đặc, không nhìn rõ bên trong.

Cô ta bị xoay một vòng trong xe, máu trên bụng lại bắt đầu chảy, đau đớn gần chết.

Giờ phút này cô ta mới đưa tay lên, cố gắng che bụng mình: “Con ơi, đừng… đừng như vậy, không được, con tuyệt đối không được có việc gì.”

“Thật xin lỗi con, là mẹ có lỗi với con, mẹ không nên coi con như một lá bài, con nhất định phải sống!”

Sau đó cô ta ngất xỉu.

Ngày hôm sau Phương Thanh Liên mới tỉnh lại.

Cô ta đưa tay sờ lên bụng, vừa sờ vừa la: “Bé con? Con của tôi đâu? Sinh rồi sao?”

Lúc này y tá đi đến: “Thật xin lỗi cô Phương, bé con bị thiếu không khí dẫn đến ngạt thở, lúc sinh ra đã không còn thở.”

“Cô nói cái gì?” Phương Thanh Liên mở to hai mắt, không tin tưởng mà nhìn y tá: “Cô nói lại tôi nghe?”

“Thật xin lỗi, cô Phương, chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi.”

“Không, không phải.” Phương Thanh Liên điên cuồng lắc đầu: “Tôi không tin lời mấy người, con tôi đâu? Con tôi đâu? Tôi muốn gặp nó.”

“Cô Phương, cô bình tĩnh một chút, sức khỏe cô vẫn rất yếu, bây giờ không thể xuống giường.”

Thấy cảm xúc của cô ta không ổn định, y tá đi lên trước an ủi.

Nhưng Phương Thanh Liên đã hoàn toàn phát điên.

Cô ta đưa tay ra giữ lấy y tá, hung dữ nói: “Con tôi đâu? Mang tôi đi gặp nó.”

“Cô Phương, tình trạng của cô bây giờ thật sự không thể…” Xuống giường.

“Câm miệng.” Y tá còn chưa nói xong đã bị Phương Thanh Liên quát to.

Cô ta đột nhiên cầm lấy dao gọt trái cây trên bàn, trực tiếp kề sát cổ y tá: “Mang tôi đi, nếu không tôi giết cô.”

“Được, cô… cô đừng kích động, tôi đưa cô đi.” Y tá bị dọa đến run người, chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Hai người vừa ra khỏi cửa, Phương Thanh Liên đã di chuyển dao xuống eo của người y tá.

Như vậy có thể giấu được con dao trong tay cô ta.

Đồng thời cô ta uy hiếp y tá: “Đừng có nghĩ đến chuyện giở trò với tôi, nếu cô dám cầu cứu, tôi lập tức xử lí cô.”

Y tá cũng bị dọa, lúc đi qua y tá trực cũng không nói gì.

Hai người đi một lúc, cuối cùng y tá mang Phương Thanh Liên đến trước một cánh cửa.

“Con cô ở bên trong, trên đó có tên, tự cô tìm đi.” Y tá nói.

Lúc này Phương Thanh Liên mới thu dao lại, thả cô ấy ra.

Nhân cơ hội này y tá không dám thở mà điên cuồng chạy đi.

Phương Thanh Liên đẩy cửa ra, trực tiếp đi vào.

Nhưng lúc phát hiện bên trong lạnh như hầm băng, cô ta lập tức hắt xì mấy cái.

Cô ta ôm chặt hai tay, vẫn đi vào trong như cũ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play