Đoạn video hiệp phụ được ghi lại bởi câu lạc bộ máy bay không người lái của trường trung học số 2, chỉ trong vài phút đã được dán nhãn Hot trên diễn đàn trường.
Bốn phút rưỡi của trận đấu, sáu lần không tuân thủ quy định.
Loại trình độ không tuân thủ quy định bậc này, mỗi một lần không tuân thủ quy định đều là một lần cố ý vi phạm quy định.
"Kiếp:??"
"Ông Nội Cậu: Con mẹ nó đây thật sự là video trận đấu thêm giờ giữa lớp 2 và lớp 9 hả?"
"Cây Quýt: Mẹ kiếp, bốn phút rưỡi, sáu lần không tuân thut quy định, tất cả va chạm đều là với cầu thủ số 9 của lớp 9, tình huống gì vậy?"
"Sibix: Cái khỉ gì đây? Đây là một trận đấu bóng rổ hay là một trận đánh hội đồng? Thế này mà trọng tài vẫn cho chơi tiếp được, không phạt cầu thủ không tuân thủ quy định trận đấu sao?"
"Dừng Nhảy Vọt: Lầu trên biết chó má gì, năm lần phạm lỗi đã bị bắt dừng thi đấu, sau không cho lớp 9 đá phạt đi?"
"Gia Cát Thôn Phu: Ồ..., thế ý của lầu trên là, cầu thủ lớp 2 phạm quy ác ý cũng không sao, vẫn phù hợp với quy định của trận đấu phải không? Ác ý va vào người khác, ác ý phạm quy, ác ý nhằm vào đối thủ, đều không sao đúng không?"
"Tiên Nữ Vịt: Xem không hiểu trận đấu lắm, nhưng mà cảm giác thật đáng sợ QAQ "
"Vật Lý Thất Bại Không Đổi Tên: Có gì nói đó, thế này thì quá đáng rồi, đúng là không có chuyện phạm năm lỗi sẽ bị đuổi khỏi trận đấu, đấu bóng rổ trường không thể so sánh với FIBA, không lắm nguyên tắc như vậy, nhưng các chuẩn mực đạo đức thể thao cơ bản vẫn phải có chứ? Đụng người như vậy, may mắn là cầu thủ lớp 9 có thể lực tốt, nếu đổi thành người yếu ớt hơn, chấn thương xương gãy xương đều có thể xảy ra."
"Giáo Viên Chủ Nhiệm Lớp 8: Lớp 9, số 9, tôi có ấn tượng, không phải đội trưởng đội bóng rổ số 2 của trường, Trương Lăng sao?"
"Tù Trưởng Kenya: Hừ, Trương Lăng? Tôi còn tưởng là ai chứ, Trương Lăng cũng không phải người tốt gì, thi đấu đánh không lại người ta thì chơi xấu."
"Vật Ký Giữa Kỳ 58: Trương Lăng chơi xấu trong trận đấu thì sao, chỉ vậy mà cậu ấy xứng đáng bị va phải à? Trận này cậu ấy có không tuân thủ quy định chỗ nào không?"
"Gấu Trắng: Chỉ có mình tôi chú ý tới video clip đá bù giờ bị cắt mất 32 giây sao? 32 giây trước đó đâu?"
"CaO: Ha ha, tôi chỉ muốn biết hai cầu thủ lớp 2 cộng lại sáu lần vi phạm là ai, Trương Lăng dù gì cũng vẫn là đội trường, người còn lại là ai?"
"Gia Cát Thôn Phu: Đoán bừa người còn lại là Giang Hoài."
"Nước Chanh: Chờ một chút, mấy cậu phóng to ảnh đi, video clip mà câu lạc bộ máy bay không người lái cho cáp được toàn ảnh high definition, cầu thủ va vào người ta bốn lần không tuân thủ quy định là số 12 Bạc Tiệm!"
"Tiên Nữ Vịt:??"
"Gấu Trắng:???"
"Nhất Trong Các A: Mẹ kiếp thật con mẹ nó là Bạc Tiệm! Thiệt cho tôi phóng to tìm hồi lâu không tìm thấy Giang Hoài, sao Giang Hoài không ở bên trong?"
"Đường Đường: Lên nói một câu cho nghe nè, ảnh chụp chủ tịch rất đẹp trai, còn cả cầu thủ số 15 lớp 2 kia cũng rất đẹp trai nha."
"CaO: Hừm, không phát ngôn nữa, chờ đợi xem đằng sau còn có tuyên bố nào khác không."
"Ông Nội Cậu: Đến đây đến đây, tiêu chuẩn kép đến đây, mắng một hai trăm comment rồi mới phát hiện là Bạc Tiệm, lập tức có người tới tẩy trắng, lẽ nào đây là đại diện cho trường số 2 sao? Thích Bạc Tiệm thế cơ à?"
"Người Thật Chớ Quấy Rầy: Mẹ kiếp? Bạc Tiệm thật sự tham gia hoạt động tập thể à??"
"Gấu Trắng: Cho dù là chủ tịch, chủ tịch này cũng vẫn là phạm quy ác ý đấy thôi? Còn cầu thủ số 15 kia có phải cũng phạm quy ác ý không?"
"Trần Tình Biểu: Thật ấy, vì thắng mà không từ thủ đoạn, tôi cảm thấy trường học không thể dễ dàng tha thứ cho những hành vi thế này, @ quản lý viên, đề nghị hủy bỏ tư cách dự thi của lớp 2."
"Nắp Sữa: Tôi đang ở trong sân bóng rổ, tôi cảm thấy không tồi, xem khá thoải mái...!Bởi vì lớp 9 cũng vi phạm, hơn nữa còn là lớp 9 vi phạm trước.

"

"Ông Nội Cậu: Ồ..., cậu có chứng cứ không?"
Bài post được đăng lên, ba bốn phút sau đã có hai ba trăm bình luận.
Mãi đến khi chủ bài post có động thái mới:
"Nick Chuyên Dụng Của Trưởng Câu Lạc Bộ Máy Bay Không Người Lái Trường Trung Học Số 2: E hèm, các cậu bình luận nhanh thật, đoạn video clip thứ nhất của tôi còn chưa chuẩn bị tốt để đăng lên, vậy mà các cậu đã đẩy bài post lên cao thế rồi."
"Nick Chuyên Dụng Của Trưởng Câu Lạc Bộ Máy Bay Không Người Lái Trường Trung Học Số 2" lại đăng lên một đoạn video clip nữa.
Đoạn video clip này đã bổ sung đủ 32 giây trước bị thiếu trong đoạn video clip bù giờ thứ nhất.
Tiền căn hậu quả là thế này.
Trương Lăng có ý xấu va phải người khác, kết quả khiến chân Giang Hoài bị thương.
Lớp 2 có thay đổi cầu thủ.
Số 15, số 12 một lần nữa ra sân đấu.
Số 15 là một nam sinh lạ, số 12 là Bạc Tiệm.
Số 15 phạm quy 2 lần, số 12 phạm quy 4 lần.

Nhiều lần cố ý muốn va vào người ta.
Mãi đến khi Trương Lăng bị thương mới kết thúc.
Tất cả video clip, trước sau chỉ có thể tổng kết bằng một câu "Ăn miếng trả miếng".
Vô cùng dã man, không nói đạo lý.
Đây không phải một trận thi đấu.
Đây là một trận đánh nhau nhân danh một trận thi đấu.
"Ông Nội Cậu: Tôi xin lỗi, tôi đã xem xong toàn bộ video clip rồi.

@ BJ, người ba mới của tôi."
"Kiếp: Má nó, ha ha ha ha, anh em như vậy thì không cần, chủ tịch không cần người con trai như vậy."
"Tù Trưởng Kenya: Tôi điên rồi, tôi xong đời rồi.

Tôi biết ngs Trương Lăng này tuyệt đối không phải hạng người tốt lành gì mà, năm ngoái khi tiến vào trận chung kết, lớp bọn họ đã từng chơi bẩn thế này với đội của cấp ba rồi."
"Tiên Nữ Vịt: A a a a!! Chủ tịch nhà tôi sao lại có thể A đến vậy!!"
"Cây Chanh Và Quả Chanh: Ha ha, có A thế nào chẳng phải vẫn là vì cô vợ yêu kiều Giang Hoài sinh non ba lần sao."
"Tiên Nữ Vịt: Lầu trên đã bị báo cáo:)"
"Sớm Muộn Gì Bộ Giáo Dục Cũng Bị Đóng Cửa: Xin lỗi, cắm chốt ở đây cho hỏi đàn anh lớp 2 tóc cực ngắn, vẻ ngoài rất điển trai, mang áo số 15 kia tên gọi là gì?"

"Đường Đường: Đúng đúng! Tôi cũng đã sớm chú ý tới rồi!Giang Hoài ra sân, thay hai cầu thủ mới! Đều chơi bóng rất giỏi!"
"Nhất Trong Các A: E hèm, chắc không phải lại có tiểu yêu tinh nào mơ ước thanh đao dưới háng anh Giang của tôi chứ?"
"Chủ Nhiệm Lớp 8: Nói có lý lắm, cái tên vô lại này nếu không phải có quan hệ gì đó không thể cho người ta biết với Giang Hoài thì sao có thể lao tới cùng vi phạm quy tắc với chủ tịch được? Như chúng ta đều biết, chủ tịch và Giang Hoài có quan hệ ba đứa bé sinh non."
"Phó Hội Trưởng Hậu Viện Hội Của Bạc Tiệm Trường Số 2: Ngửi được mùi cẩu huyết của văn tổng giám đốc rồi."
"Không Muốn Học Chính Trị: Con mẹ nó, các cậu có thể đừng ngày nào cũng lên mạng bịa đặt nói xấu Giang Hoài được không? Tôi chính là thành viên lớp 2, cậu ta không phải người lớp tôi, chỉ là học sinh trường ngoài Giang Hoài tạm thời mời đến thôi."
"Ông Nội Cậu:?"
"Ông Nội Cậu: Tham gia trận đấu bóng rổ của trường nhưng lại không tuân theo quy định người người ngoài đến, hủy bỏ tư cách dự thi.

Người anh em à, lớp các cậu đã không còn trong danh sách.

@ quản lý viên."
Giang Hoài vừa mới rời khỏi diễn đàn trường đần độn mang đến bạo kích thị giác cho mình, Hứa Văn Dương đã bày ra vẻ mặt phức tạp ngẩng đầu: "Giang Hoài, tuy lớp chúng ta thắng hiệp phụ, nhưng trận chung kết buổi chiều...!lớp chúng ta không được tham gia rồi."
Giang Hoài quay đầu, không kịp phản ứng: "Cái gì?"
Hứa Văn Dương: "Người bạn kia của cậu là học sinh trường ngoài, trên diễn đàn trường đã có đoạn video clip thi đấu hiệp phụ, cho nên lớp chúng ta bị người ta báo cáo rồi."
Giang Hoài: "..."
Đời người thay đổi rất nhanh.

Nhưng Hứa Văn Dương nhìn sự việc rất rõ ràng: "Có điều nếu khi ấy lớp chúng ta không cho bạn của cậu lên sân khấu, cũng không thắng được trận đấu phụ đó...!Hiện tại ít nhất đã thắng, nói không chừng còn có thể nhận được huy chương đồng."
"..."
Giang Hoài im lặng rất lâu, chỉ có thể nói: "Cậu nói đúng."
Nói xong, điện thoại của cậu rung.
BJ: Còn đang ở phòng y tế sao? Anh đến tìm em.
Chườm đá đại khái cũng đủ rồi, lại sắp đến giữa trưa, sân vận động và căn tin trường học cách đó không xa.
Giang Hoài đáp:
Kẻ Mạnh Thật Sự: Không cần, anh ở sân bóng rổ chờ em, tiện đường đến căn tin ăn cơm.
BJ: Chân em không sao chứ?
Kẻ Mạnh Thật Sự: Không sao rồi.
Giang Hoài bỏ túi chườm đá ra, đứng dậy nói: "Đi thôi, tôi về sân vận động."
Lúc Giang Hoài quay về sân bóng rổ, mọi người về cơ bản đã đi hết.

Bạc Tiệm ngồi bên ngoài đường bóng.

Cậu đã thay đồng phục, quần áo được là ủi đàng hoàng, không hề nhìn ra sự hung hăng cố ý không tuân thủ quy định trận đấu trong clip.
Giang Hoài nhặt chai nước khoáng miễn phí cho đội viên đội bóng trên đất, đi đến: "Thắng à?"
Bạc Tiệm hơi ngửa mặt: "Thắng."
"Trâu bò." Giang Hoài tùy tiện ngồi vào bên cạnh cậu, quay đầu: "Anh còn biết chơi bóng rổ sao?"
Bạc Tiệm không đáp, cậu bỗng nhiên khom lưng xuống.

Ngón tay đụng phải chỗ ống quần của Giang Hoài.
Sân bóng rổ tuy nói đã đến giữa trưa, cơ bản không còn bóng người, nhưng vẫn còn một vài người.

Giang Hoài hoảng sợ, vội lùi sang bên cạnh: "Anh muốn làm gì?"
Bạc Tiệm ngước mắt: "Xắn ống quần lên cho anh xem."
"Anh đừng chạm vào.” Giang Hoài đẩy Bạc Tiệm, tự mình khom lưng xắn quần: "Tự em xắn."
"Được."
Hai người đều ngồi khom lưng, đây là một tư thế vô cùng kỳ lạ.

Giống như hai bạn học ngốc nghếch mới học được cách xỏ giày, giờ đang ngồi cùng nhau thảo luận xem thắt dây giày thế nào.
"Cổ chân còn đau không?" Bạc Tiệm chống eo.
"Không đau nữa rồi." Giang Hoài khom người nói: “Không sưng, không có gì hay để xem, em thả ống quần xuống đây."
Bạc Tiệm vươn tay đến, luồn vào dưới ống quần của Giang Hoài, động tác rất nhẹ khẽ nhéo cổ chân Giang Hoài.
Sống Giang Hoài tê rần, vội đẩy tay Bạc Tiệm: "Đừng bóp em."
Bạc Tiệm lại nhéo thêm mấy cái nữa, nắm cả lòng bàn chân Giang Hoài trong tay.

Giang Hoài "bốp" một tiếng hất tay Bạc Tiệm khiến cậu đành phải thu tay, lông mi cụp xuống: "Anh đi đấu bù giờ cho em mà em còn đánh anh."
Bạc Tiệm dùng đầu ngón tay chỉ vào khóe môi: "Hôn anh một cái, anh sẽ tha thứ cho em."
Giang Hoài: "..."
Giang Hoài câm nín.
Bạc Tiệm kéo tay Giang Hoài đến, đặt ở trên đầu gối, bẻ từng ngón tay cho Giang Hoài, vẻ mặt nghiêm túc: "Một, hai, ba, bốn, năm...!Em đã không hôn anh năm ngày rồi."
Chủ tịch Bạc đưa ra kết luận: "Em không hoàn thành nghĩa vụ của bạn trai."
Giang Hoài: "..."
Bạc Tiệm kéo tay Giang Hoài.
Giang Hoài: "..."
Bạc Tiệm lại kéo tay Giang Hoài.
Cuối cùng Giang Hoài không chịu được, rút tay ra ngoài, vẻ mặt không cảm xúc: "Đang ở sân vận động, anh đừng xằng bậy." Cậu tiện tay ném chai nước khoáng sang một bên, đứng lên: "Em đi ăn cơm trước đây."

"Giang Hoài."
Cổ họng Giang Hoài thoáng nhúc nhích, giọng điệu lạnh lùng: "Câm miệng, ghi nợ trước."
Bạc Tiệm cong môi, đứng dậy đi theo.
Giang Hoài không quay đầu: "Giữa trưa anh không về nhà sao?"
"Anh sao cũng được."
"Giữa trưa em đến căn tin."
"Được." Bạc Tiệm đáp lại.
Giang Hoài cúi đầu, lướt xem điện thoại.

Lúc cậu tới sân bóng rổ không thấy lão Tần, lão Tần cũng không gửi tin nhắn wechat cho cậu, không biết chạy đến nơi nào rồi.

Giang Hoài liếc Bạc Tiệm một cái.
Hay là vị chủ tịch hội học sinh này giải quyết việc chung, coi học sinh trường ngoài Tần Dư Hạc là nhân viên rồi đuổi đi rồi.
Bạc Tiệm nghiêng đầu: "Em sao vậy?"
"Không có gì." Giang Hoài nghĩ một đằng nói một nẻo, thuận miệng hỏi: "Anh còn biết chơi bóng rổ sao?"
"Biết chứ, anh chơi nhiều năm rồi." Bạc Tiệm thả lỏng đáp: “Chơi từ trước khi vào tiểu học."
Giang Hoài sửng sốt: "Vậy sao?"
Tố chất thân thể Bạc Tiệm rất tốt.

Tố chất thân thể tốt, không chỉ tận dụng ưu thế thể chất của Alpha là đủ, sau này còn phải thường rèn luyện.

Nếu bỏ bê rèn luyện, cho dù là Alpha cũng sẽ lỏng cơ, mập ú thôi.
Cho nên mới đầu thi chạy với Bạc Tiệm vài lần, Giang Hoài còn rất tò mò không biết Bạc Tiệm rèn luyện cơ thể thế nào.
Cậu vốn đoán có kẽ là do chủ tịch Bạc có ý thức tự quản lý bản thân rất tốt, ngoài nhiệm vụ học tập nặng nề để thi vào trường đại học trọng điểm, Bạc Tiệm còn đúng giờ đến phòng tập thể thao chạy bộ nâng tạ, làm việc mà người tài hay làm.
Cho nên Giang Hoài không nghĩ tới Bạc Tiệm còn biết chơi bóng rổ.
Bạc Tiệm nở nụ cười, không chút để ý nói: "Anh đều lén ra ngoài chơi đó, trước đây trong nhà quản nghiêm, ba anh bảo anh đọc sách học tập, không cho phép anh ra ngoài chơi."
Giang Hoài im lặng một lát, đưa ra nhận xét: "Vậy thời thơ ấu của anh chắc chắn rất thảm."
Trước đây không ai quản cậu, sống quá tự tại.
Một mặt là bởi vì chủ tịch Giang bận rộn kiếm tiền, mặt khác chủ tịch Giang vẫn luôn cho rằng nhi đồng nên có một thời thơ ấu của nhi đồng.

Cho nên từ nhỏ Giang Hoài đã chạy loạn đầu đường.
"Không tệ." Chủ tịch Bạc nắm ngón út của Giang Hoài, khẽ nói: "Cho nên trước khi lên trung học anh đã học xong chương trình học của khoa học tự nhiên rồi."
Giang Hoài: "?"
Cậu rút tay ra: "Cút.".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play