Hai ngày sau, Bạch thị chính thức lên tiếng thanh minh với bên ngoài, Bạch Trọng đã nhận lỗi và từ chức, từ nay em họ Bạch Kỳ sẽ tiếp nhận vị trí gia chủ của Bạch thị. Bởi vì gần đây chiến lược của Bạch gia sai lầm, gây ra tổn thất lớn, đại thương nguyên khí, không thể so tài với Tịch thi được, vì thế Tịch thị ngầm trở thành thế gia đứng đầu thủ đô.

Đối với những người bình thường, ai làm gia chủ của các thế gia cũng không quan trọng. Bởi vì các hào môn thế gia cách bọn họ quá xa, so với những chuyện viển vông này, bọn họ quan tâm đến việc hôm nay ăn gì hơn, chương trình tối nay có ai đẹp không, nghệ sĩ nào lại dính phốt, thần tượng nhà ai lại bị bẽ mặt hơn.

Các chương trình của đài quốc gia luôn nghiêm túc hơn các đài địa phương, hơn nữa còn rất chuyên nghiệp. Rất nhiều hộ gia đình thích quây quần cùng nhau xem các chương trình ở đài quốc gia, sau đó đi ngủ.

Đám Kiều fan không ngờ rằng có một ngày lại nhìn thấy thần tượng mình trên phim tài liệu của đài quốc gia. Trong phim tài liệu, thần tượng nhà mình vô cùng nổi bật giữa những cụ ông cụ bà tóc hoa râm, ngay cả nhân viên quay phim cũng có vẻ như rất ưu ái anh, cứ lia máy quay về phía anh thôi.

Phim tài liệu là về ngày hội trao đổi nghệ thuật quốc tế, nội dung là giới thiệu các thân phận khó hiểu của các vị đại biểu, sau đó thì thảo luận về sức cuốn hút của thi họa truyền thông, cùng với giải thích quá chuyện nghiệp của đài quốc gia khiến kha khá người trẻ tuổi muốn tìm hiểu thêm.

So với bản tin vắn lúc ban đầu, phim tài liệu còn chi tiết hơn, ngay cả cảnh đoàn đại biểu của Hoa Quốc trên máy bay mà cũng có nữa.

Cũng bởi vì chút chi tiết này mà Kiều fan phát hiện, Công Tây Kiều trò chuyện rất vui vẻ với bậc thầy quốc họa – Hạ Lão Tương, hơn nữa thái độ của Hạ Lão Tương đối với Công Tây Kiều rõ ràng là rất thích anh.

Địa vị của Hạ Lão Tương trong giới nghệ thuật đa số ai cũng biết, cho nên khi nhìn thấy cảnh tượng này, Kiều fan không khỏi sinh ra cảm giác tự hào về thần tượng của mình.

Lúc nhìn thấy Công Tây Kiều dùng món ăn của Trường Ngoa Quốc trêu chọc người quay phim, bọn họ nhin không được mà gào thét trong lòng, Kiều thiếu đáng yêu quá, đẹp trai quá, sao nam thần của tôi lại hoàn hảo đến vậy?!

Đáng tiếc là lúc bọn họ đang cực kỳ vui sướng, phần đầu của phim tài liệu đã hết, phần giữa thì phải đợi đến tận giờ này ba ngày sau mới được xem tiếp.

“Thật không ngờ có một ngày tôi lại theo một bộ phim tài liệu đó,” Một cư dân mạng xúc động nói, “Tôi phát hiện tâm cơ của tiết mục phim tài liệu này khá là sâu nhé, quay Kiều thiếu nhà tôi đáng yêu như thế, sao tôi dám bỏ xem đây?”

Có cư dân mạng tò mò tìm video xem, đầu tiên là xem thử phim tài liệu của Công Tây Kiều, nào ngờ xem xong đã có hai loại cảm xúc, một là thi họa truyền thông của anh quá sâu sắc, quá kỳ diệu, hai là Kiều của mình cưng quá, tao nhã quá, đẹp trai quá, mlem quá, ngay cả lúc ăn cũng đẹp đến mức khiến người ta đứng hình.

Thậm chí có người còn bày tỏ, chỉ cần dáng vẻ Công Tây Kiều ăn cơm, cô có thể ăn được luôn cả hai tô cơm trắng.

Nhiệt độ thảo luận cao, chủ để được mở rộng từ Công Tây Kiều cho đến thi họa truyền thống, thậm chí có không ít người còn tò mò, rốt cuộc thì Công Tây Kiều làm sao mà chỉ cần tùy tiện phất phất phía trên bức tranh một cái mà đã khiến cho nụ hoa nở rộ được thế?

Đừng nói đến việc những người nước ngoài kinh ngạc đến mức nào, ngay cả những người đã xem toàn bộ chương trình trực tiếp cũng ngạc nhiên vô cùng, bọn họ cũng hiểu được tâm trạng của những người nước ngoài. Đồng thời bọn họ cũng có chút kiêu ngạo, văn hóa của nước nhà đã khiến người ta hâm mộ đến mức nhỏ dãi, cảm giác kia tựa như được uống một ly nước đá vào mùa hè oi bức vậy.

Nhất là âm thanh nền còn miêu tả sống động cảnh oanh liệt mà lúc ấy Công Tây Kiều mang lại, ngoài ra thì còn có bức《Cung yến》tinh tế hiếm thấy kia, nhưng ngay tại lúc mọi người tò mò bức《Cung yến》này xuất sắc đến mức nào, phim tài liệu cứ như thế mà hết, suýt nữa là đã khiến những người đang xem say sưa đứng dậy lật bàn rồi.

Một bộ phim phóng sự thôi có cái gì mà cao trào, đây không phải là muốn làm người ta tức chết sao?

Vì thế lần thứ hai Weibo của Công Tây Kiều lại trở nên náo nhiệt, ngay cả video về một bức tranh mà anh dùng để phản bác người khác lại lần nữa được đào lên, khiến cho rất nhiều người ca ngợi.

Thật không ngờ một bộ phim tài liệu thôi mà gây ra chấn động lớn như vậy, cả tổ chương trình hoàn toàn không nghĩ đến rating bộ phim tài liệu trên TV lại cao thế, số lượng truy cập trên mạng cũng tăng vọt.

Rất nhiều người biết hiệu ứng do thần tượng mang đến cực khủng, đó cũng là lý do các bậc phụ huynh không thích con em mình theo đuổi thần tượng. Nhiều nghệ sĩ có đời tư không sạch, thậm chí vì lợi ích mà còn xem fan là kẻ ngốc để chơi đùa, cách nói chuyện lại không biết kiêng kị, những chuyện thị phi này đối với nhưng người chưa trưởng thành mà nói thì thật sự họ rất dễ bị ảnh hưởng.

Đài quốc gia hiếm khi mời những nghệ sĩ trẻ đang nổi tham gia chương trình cũng là do suy nghĩ về vấn đề này. Nhưng đối với nghệ sĩ trẻ như Công Tây Kiều, đài bọn họ cũng khá là thích. Cách sống đúng đắn, không có thói quen xấu như hút thuốc rượu chè, hơn nữa còn tốt nghiệp đại học nổi tiếng, lại còn có trình độ về phương diện thi họa, trên mạng cũng không phát biểu những câu không phù hợp. Nếu tất cả những người trẻ tuổi đều thích thần tượng như vậy, các cơ sở giáo dục cũng có thể tiết kiệm được rất nhiều sức lực.

Lần này những người trẻ tuổi trong nước nhờ Công Tây Kiều mà đã có hứng thú rất lớn đối với thi họa truyền thống, lại khiến cho nhiều tầng lớp thấy được một thần tượng trẻ tuổi tốt thì sức ảnh hưởng cũng sẽ tốt. Ngay cả phía truyền thông của chính phủ cũng phát công văn khen ngợi Công Tây Kiều, khen anh là thần tượng đích thực của thế hệ mới ngày nay.

Được truyền thông phía giải trí khen ngợi, đối với những nghệ sĩ đang hot cũng không có gì mới lạ. Nhưng được truyền thông của chính phủ công khai biểu dương, đây là điều cực kỳ khó đạt được đối với các nghệ sĩ.

Mà cũng nhờ được truyền thông của chính phủ công khai khen nên Công Tây Kiều đang trong độ tuổi hai mơi mà đã đạt được vị trí anh đại trong giới.

Các người nói anh không đủ tư cách?

Người ta đã có tác phẩm tiêu biểu, phim truyền hay phim điện ảnh gì cũng đều vô cùng thành công, hơn nữa lần đầu tiên tham gia lễ trao giải Vạn Hoa mà đã ôm được hai cúp về.

Điều quan trọng nhất là không chỉ có phía chính phủ là tôn sùng anh, ngay cả độ nhận diện quốc dân cũng cực cao, đến nỗi bà lão tám mươi tuổi nhìn thấy anh cũng có thể nhận ra, hơn nữa còn khen lấy một câu: “Ôi, đây không là là ngôi sao làm rạng danh đất nước sao?”



Có rất nhiều người được gọi là ảnh đế ảnh hậu, nghe thì có vẻ là ngầu, nhưng ngoài nhưng fan trẻ tuổi ra, những người lớn tuổi cũng chẳng biết họ là ai.

Công Tây Kiều thì khác, anh có phim, có nhân khí, có độ nhận diện quốc dân, có danh tiếng, dù cho các nghệ sĩ ở các công ty khác có hâm mộ hay ghen tị thế nào thì không thể không thừa nhận, Công Tây Kiều thật sự trở thành lão đại khiến cho rất nhiều nghệ sĩ ngưỡng mộ, ghen ghét.

Mà lão đại được mọi người ghen tị, hâm mộ bây giờ lại đang bị treo trên dây treo đón gió lạnh, thi thoảng còn phải bày ra các loại tư thế biểu cảm khác nhau.

Chờ sau khi quay xong, Quý Ngọc Minh cũng bị treo trên dây treo nói chuyện với Công Tây Kiều: “Chuyện lúc trước đã giải quyết xong rồi?” Tuy anh ta không biết nhiều như Triệu Diệc Côn nhưng vẫn mơ hồ cảm giác được chuyện lúc trước không hề đơn giản.

“Không còn chuyện gì đâu ạ,” Công Tây Kiều cười cảm kích, “Chỉ là làm liên lụy đến anh, kéo anh xuống nước cùng, em hơi ngại.”

“Chuyện này có là gì,” Quý Ngọc Minh chẳng hề để tâm, “Trong giới này toàn là như vậy, gì mà liên lụy với chả không liên lụy.”

Công Tây Kiều cười cười, biết Quý Ngọc Minh thật sự không để tâm, vì thế cũng không nói tiếp, ngược lại còn nhắc đến con của Quý Ngọc Minh, “Anh Minh, nghe nói con anh lên cấp ba rồi đúng không?”

Quý Ngọc Minh và vợ là thanh mai trúc mã, cho nên hơn hai mươi tuổi đã kết hôn, bây giờ con đã vào lớp 10. Nghe thấy Công Tây Kiều nhắc tới, vì thế nói: “Đúng, hai tháng trước vừa mới lên cấp ba, chỉ là thành tích nửa vời quá, tôi mời gia sư về cho nó cũng không có tác dụng.”

Nói đên đây, đột nhiên anh ta nhớ đến việc Công Tây Kiều là học thần, lập tức thuận miệng nói: “Thành tích của cậu tốt như thế, có bí quyết gì không?”

“Bí quyết này kia thật ra chỉ là thói quen học tập được em hình thành trong một thời gian dài thôi,” Công Tây Kiều nghĩ nghĩ, “Ghi chép hồi cấp ba của em vẫn còn, nếu con anh không chê thì em sẽ đưa ghi chép cho.” Mấy năm nay không nghe nói về việc cải cách chương trình giáo dục, hẳn là nội dung học cũng không khác nhau mấy.

Đối với người không thiếu thứ gì như Quý Ngọc Minh, ghi chép của Công Tây Kiều còn có giá trị hơn tất cả mọi thứ, lập tức cảm ơn Công Tây Kiều.

Kết thúc buổi quay, Quý Ngọc Minh vẫn không quên nhắc Công Tây Kiều nhớ mang theo ghi chép của anh đến.

Cho nên dù là ảnh đế quyền lực đến đâu, trước mặt con cái cũng chỉ là một người ba bình thường ngốc ngốc thôi.

Lúc Tịch Khanh đến nơi quay phim, Công Tây Kiều đã tẩy trang và thay lại quần áo bình thường xong, anh chào các nhân viên trong đoàn rồi ngồi vào xe của Tịch Khanh.

Mễ Nguyệt nhìn thấy Công Tây Kiều ngồi trong xe Tịch Khanh rời đi, cô đưa tay chọt chọt Triệu Diệc Công: “Không phải bình thường anh thích đi khiêu khích Tiểu Kiều sao. sao hai ngày nay ngoan thế?”

Triệu Diệc Công khinh bỉ: “Tôi cũng không phải dạng ăn no rửng mỡ, đi khiêu khích cậu ta làm gì?”

“Xì,” Mễ Nguyệt cau mày, không vạch trần tâm tư của Triệu Diệc Côn, ngược lại còn hạ giọng nói, “Quan hệ của Tịch tổng và tiểu Kiều rất tốt, anh đừng đi trêu chọc cậu ấy.”

Triệu Diệc Côn hừ nhẹ một tiếng, nhưng cũng không phản bác lại lời của Mễ Nguyệt. Nhưng không phải là vì Tịch Khanh, mà là vì thủ đoạn của Công Tây Kiều quá dọa người.

Thời gian Bạch Trọng bị bóc ngay sau khi Triệu Diệc Côn nhắc nhở Công Tây Kiều. Có lẽ mọi người không nghĩ chuyện này có liên quan đến Công Tây Kiều, nhưng Triệu Diệc Côn không biết tại sao lại tin rằng, chuyện này tuyệt đối là tác phẩm của Công Tây Kiều.

Ngay cả gia chủ Bạch gia mà cũng dám hại, anh ta sao còn dám khiêu khích? Nghĩ về kết cục của Bạch Trọng, đột nhiên anh ta cảm thấy trước đây Công Tây Kiều đối phó với anh ta cũng quá là nhẹ nhàng, anh ta hài lòng rồi.

Trong xe Tịch Khanh, Công Tây Kiều bảo tài xế chở về biệt thự của mình.

“Cậu không đến nhà tôi sao?” Tịch Khanh có chút bất đắc dĩ nhìn Công Tây Kiều, “Đầu bếp ở nhà đã nấu mấy món mà cậu thích ăn rồi, nếu cậu không đến thì rất lãng phí.”

“Không, tôi chỉ về lấy ghi chép hồi cấp ba thôi,” Công Tây Kiều bật cười, nói, “Hôm nay anh Minh trong đoàn phim có nói đến việc con anh ấy vừa vào cấp ba, tôi nghĩ ghi chép này có thể có ích nên về tìm để anh Minh mang về cho con anh ấy.”

Nghe thấy Công Tây Kiều không phải muốn rời khỏi nhà minh, Tịch Khanh nhẹ nhõm thở phào một hơi, đột nhiên cảm thấy vừa rồi mình còn muốn tốc độ xe chạy thật chậm lại nữa.

Sau khi Công Tây Kiều dọn ra ở riêng, những sách vở trước kia của mình anh cũng đều đem theo. May là anh có thói quen sắp xếp đồ đạc theo loại nên cho dù là sách vở hồi cấp ba cũng rất dễ tìm.

Mở quyển vở ghi chép sạch sẽ ra, hàng chữ được viết bằng bút máy đẹp đẽ đập vào mắt Tịch Khanh, hắn nhịn không được mà lật vài trang, phát hiện nội dung bên trong trật tự, tóm tắt từng điểm nội dung rất rõ ràng, chỉ cần không quá ngu ngốc thì sẽ hiểu được.

Thấy mầm biết cây, chỉ cần nhìn ghi chép của Công Tây Kiều cũng đủ cho Tịch Khanh nhận ra sự xuất sắc và trí tuệ của anh. Thảo nào năm đó anh dám trốn tiết, chỉ sợ trong mắt các giáo viên, anh là một học sinh toàn diện về đức, trí, thể, mĩ.



“Lấy mấy quyển này thôi, những quyển còn lại tạm thời cậu ta cũng không dùng được,” Công Tây Kiều lấy khăn lau tay, quay đầu thấy Tịch Khanh đang xem vở ghi của mình, vì thế cười nói, “Mấy quyển đó đều để cho bạn học và giáo viên sử dụng, thật ra tôi viết xong cũng chẳng bao giờ đọc lại, quyển trên tay anh hình như là ghi chép hồi cấp ba của tôi.”

“Nhưng dù sao thì tôi nghĩ ghi chép của cậu năm đó rất được hoan nghênh,” Tịch Khanh gập quyển vở ghi lại, chuẩn bị đặt lại trên bàn, đột nhiên có một bao thư màu xanh rơi ra từ trong quyển vở.

Hắn xoay người nhặt bao thư lên, phát hiện bao thư màu xanh này được in hình cỏ bốn lá rất đẹp. bên trên có viết bốn chữ tiểu Kiểu thân mến.

Chữ viết mạnh mẽ, có lực, còn mang theo chút cảm giác tự nhiên, hình như là chữ viết của nam.

“Xem ra bình thường cậu không hay xem lại vở ghi nhỉ,” Tịch Khanh đặt lại quyển ghi chép và bức thư lên bàn, “Bên trong được kẹp một bức thư mà cũng không biết.”

Công Tây Kiều tùy tiện cầm lấy bức thư màu xanh, sau khi nhìn thấy chữ viết bên trên, đuôi lông mày giật giật vì kinh ngạc.

Tịch Khanh thấy bức thư được Công Tây Kiều nắm chặt trong tay, miệng hơn mím lại, nhưng vẫn xoay người lật xem sách trên kệ, bày ra dáng vẻ tôn trọng đối với Công Tây Kiều.

Công Tây Kiều cầm bức thư soi dưới ánh đèn, mỉm cười.

“Rẹt” “Xoẹt”

Tịch Khanh quay đầu lại, thấy bức thư chư được mở ra kia đã bị Công Tây Kiều xé thành nhiều mảnh.

“Cậu…Không xem à?” Tịch Khanh mím lại đôi môi, cố gắng không để khóe miệng nhếch lên.

“Có cái gì hay đây,” Công Tây Kiều vứt những mảnh giấy vào thùng rác, phủi phủi tay, khẽ cười, “Nếu năm đó tôi đã không phát hiện rồi, thì bây giờ cũng chẳng cần xem làm gì.”

Nói xong, anh đặt lại những quyển ghi chép không cần dùng tới lên kệ sách, cầm lấy những quyển muốn đưa cho con của Quý Ngọc Minh, “Đi thôi, về nào, tôi đói rồi, muốn ăn tối.”

“Ừ, chúng ta về nhà thôi.”

Khóe miệng khẽ động, rốt cuộc cũng không nhịn được mà nhếch lên.

Những ngày tiếp theo, Công Tây Kiều vẫn sang trang viên của Tịch thị để ăn nhờ ở đậu, nhờ Tịch Khanh vỗ béo, cuối cùng trong hai tháng, anh tăng gần nửa ký.

Tuy là thế nhưng mấy nghệ sĩ nữ trong đoàn phim vẫn rất ghen tị với anh, nếu các cô ấy mà ăn giống Công Tây Kiều như vậy, không chừng đã lộ mỡ rồi.

Phải biết rằng Tịch gia không chỉ thường xuyên đến chỗ quay phim đón Công Tây Kiều, mà ngay cả giữa trưa cũng thường xuyên bảo vệ sĩ đưa đồ ăn đến, đồ ăn đều là những món ngon, suýt nữa đã khiến cả đoàn phim ném hết mấy hộp cơm trong tay mình rồi.

Nếu không phải vì cả Công Tây Kiều và Tịch Khanh đều là nam, hơn nữa tất cả mọi người đều biết quan hệ của hai người rất tốt, không thì chắc ai cũng nghĩ Tịch Khanh đang theo đuổi Công Tây Kiều rồi.

Nhưng sự thật thì, ngay cả các công tử thế gia theo đuổi nghệ sĩ nữ cũng không hề hết lòng hết dạ đến thế đúng không?

Rõ ràng biết bọn họ là anh em thân thiết, nhưng không ít chó độc thân trong đoàn phim cảm thấy mình đang bị hai người này cho ăn cơm chó, đây cũng là chuyện làm cho người ta cảm thấy thật đau khổ.

Tiến độ quay của《Tu chân》đã được hoàn thành hơn phân nửa, thì đoàn phim《Đại nhân hiệp nghĩa》bên kia đã truyền đến tin tức, bọn họ đã được đề cử cho liên hoan phim Kim Diệp của Diên Vĩ Quốc.

Công Tây Kiều đã sớm biết đạo diễn Vương đã đăng ký《Đại nhân hiệp nghĩa》rồi, nhưng vì nguyên nhân phong tục tập quán của phương Tây, anh nghĩ phim điện ảnh đề tài võ thuật như vậy không dễ được đề cử, nào ngờ thế mà lại được lên sàn.

Sau khi《Đại nhân hiệp nghĩa》được quay xong, liền bước vào ngay giai đoạn cắt nối biên tập, bây giờ đã trôi qua vài tháng, anh bận quay《Tu chân》nên không biết《Đại nhân hiệp nghĩa》thế nào rồi.

Cũng may là tin tức đề cử được truyền tới cách thời gian diễn ra liên hoan phim Kim Diệp còn gần nửa tháng, đoàn đội của Công Tây Kiều vẫn kịp giúp anh sắp xếp các công việc phía sau.

Đoàn phim《Tu chân》quay phim vô cùng thuận lợi, Công Tây Kiều quyết định trao đổi với đạo diễn Tiêu một chút, cố gắng quay các cảnh của mình thật nhiều, đợi đến khi liên hoan phim Kim Diệp bắt đầu, anh cũng có thời gian đi sắp xếp công việc bên kia.

Nghĩ đến gương mặt tươi cười của đạo diễn Tiêu, Công Tây Kiều thở dài một tiếng, đại khái là mình vừa yêu cầu được đạo diễn Tiêu hung hăng bóc lột.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play