*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương nói tiếp: "Cái thành tích này, chắc hẳn nhà họ Lưu sẽ hài lòng đó."

“ Được, vậy thì cảm ơn Tô đại thiếu gia.” Vương Phú Quý biết ơn nói.  

Advertisement

Tô Thương nghe vậy, anh nhíu mày hỏi: “Cậu vừa nói cái gì?”  

“Cảm ơn Tô đại…”  

Advertisement

Bịch!  

Vương Phú Quý còn chưa nói hết câu thì Tô Thương đã quyết đoán ra tay, một đấm đấm Vương Phú Quý đập ngã xuống đất.  

“Tôi coi cậu là anh em, cậu lại nói cảm ơn với tôi.”  

“Quan trọng là, lần trước lúc cậu nói cảm ơn, tôi đã đánh cậu một trận, cậu không nhớ đã đành, còn nói lần nữa.”  

“Ai, tình cảm thật lạnh nhạt mà!”  

Tô Thương một bên lắc đầu, một bên quay người đi vào trong phòng khách, trong mắt anh đều là vẻ thất vọng.  

“…”  

Tại hiện trường, chỉ để lại Vương Phú Quý mờ mịt, cơ thể thỉnh thoảng co giật.  

…  

Mấy phút sau.  

Biệt thự tầng ba, phòng bên cạnh.  

Hai người Tô Thương và Vương Phú Quý mặt đối mặt, khoanh chân ngồi ở trên giường.  

Hiện tại.  

Vương Phú Quý là tu chân giả Luyện Khí tầng tám, thể chất phi phàm, bị đánh một trận rất nhanh sẽ khỏi hoàn toàn.  

Lúc này, Vương Quý Phủ không còn đùa nữa, tò mò hỏi: “Tô đại thiếu gia, cậu luyện chế vũ khí thì gọi tôi tới làm gì?”  

“Cùng nhau luyện chế.”  

Tô Thương thành thật nói: “Vũ khí mạnh mẽ chân chính là có linh tính.”  

“Bây giờ trong tay tôi có một phần nguyên liệu để luyện chế, có thể luyện chế một thanh Linh kiếm trung phẩm.”  

Tô Thương nói tiếp: “Nếu như tôi một mình luyện chế, lấy cảnh giới của cậu bây giờ thì cho dù cậu có là Thái Ly kiếm thể, sợ rằng cậu cũng rất khó thu phục được Linh kiếm trung phẩm.”  

“Nếu như Linh kiếm được luyện chế ra mà cậu lại không sử dụng được, vậy thì chẳng phải sẽ thành vô ích sao.”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play