Nghĩ đến đây, Tô Thương liền nhìn về phía cửa chính trang viên, giả vờ ngạc nhiên nói: "A, mẹ vợ, mẹ đến đây lúc nào thế, vừa rồi lời cha vợ nói, mẹ đều nghe thấy hết sao?"  

"Cái gì!"  

"Vân Hà đến rồi!"  

Lý Khuê Võ nghe nói như thế, nhất thời sắc mặt thay đổi lớn, bay nhảy một lúc rồi quỳ xuống đất, hai tay nắm lấy lỗ tai của mình, không dám ngẩng đầu lên, sợ hãi nói: "Vân Hà, em nghe anh giải thích, không phải như em thấy đâu, anh không muốn đi quán bar, là Tô Thương!"  

"Thằng nhóc này cứ nhất định phải lôi kéo anh đến chỗ quán bar xoa bóp trong bồn tắm, muốn để anh thư giãn một chút, anh đã từ chối rồi, nhưng nó cứ nhất định phải hiếu thuận, không muốn để nó thất vọng nên anh mới..."  

Lý Khuê Võ sợ hãi giải thích, nhưng mà ngẩng đầu lên một cái, hiện trường làm gì có Vân Hà nào chứ, lúc này mới nhận ra được mình bị lừa.  

"Tô Thương!"  

Lý Khuê Võ tức hổn hển, vội càng đứng lên, kết quả phát hiện Tô Thương  đã lái xe đi rồi, nhất thời cắn răng nói: "Thằng nhóc này, thật không tử tế mà!"  

...  

Tô Thương  lái xe, phi nhanh trên đường, rất nhanh đã đến một siêu thị lớn, mua mấy bộ quần áo con gái.  

Từ thời trang mùa xuân đến trang phục mùa đông, từ đồ đồng phục đến đồ nghỉ dưỡng, từ ngoài vào bên trong, nhiều vô số kể, hao tốn mấy chục vạn.  

Những thứ Tô Thương mua đều là nhãn hiệu nổi tiếng, sau này không cần lo Thục Phân không có quần áo mặc nữa.  

Đồng thời.  

Tô Thương còn bỏ ra mấy chục vạn mua quần áo cho mình, dù sao để ở trong vòng tay lưu trữ, cũng không thành vấn đề gì.  

Đặc biệt là loại đồ ‘bảo hộ lao động’ đặc biệt đó, gói nhỏ hình hộp, anh mua một lần cả trăm cái, nhiều nhãn hiệu, kiểu dáng đa dạng, sau này không sợ phụ nữ lấy cớ là thiếu biện pháp bảo vệ nữa rồi.  

Giải quyết xong những chuyện này, Tô Thương đến gara tầng hầm, chuẩn bị lái xe trở về biệt thự ven sông.  

Nhưng mà lúc này, bỗng nhiên có điện thoại gọi đến từ phía nam tỉnh An Huy, điện thoại hiển thị, là Thiên Sơn Tuyết.  

Trước đó Tô Thương đã từng gọi cho Thiên Sơn Tuyết, nhưng người nghe máy là Tô Du Du.  

Anh liền nói Du Du nhắn Thiên Sơn Tuyết, có thời gian thì gọi lạ cho mình.  

Về sau Tô Thương bận rộn nhiều thứ, qua một thời gian liền quên mất chuyện này.  

Giờ này ngày này, cuối cùng cũng chờ được điện thoại của Thiên Sơn Tuyết..  

Tô Thương không chút do dự, lựa chọn nghe máy liền.  

Điện thoại được kết nối hai bên đều chọn im lặng.  

Thiên Sơn Tuyết.  

Một cô gái vì mình mà sinh hai đứa trẻ, khi đối mặt với cô ấy, Tô Thương không biết nên nói gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play