*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trương Trọng Ngu hít một hơi thật sâu, đồng thời nhanh chóng co lại, định nhún người tránh né, đáng tiếc đã không còn kịp nữa.  

Phía xa Tô Thương thấy vậy, đang chuẩn bị ra tay hóa giải nguy hiểm của Trương Trọng Ngu.  

Advertisement

Nhưng vào lúc này, một luồng khí tức quen thuộc, từ xa mà đến, cuối cùng dừng chân ở phía xa quan sát.  

Người này, chính là người lúc trước bị Tô Thương lừa gạt, Đoan Mộc Hải!  

Advertisement

Đoan Mộc Hải tới.  

Nhưng ông ta không ra tay, mà là nhìn vào xung quanh, giống như đang tìm người vậy.  

"Ông nội Tô sao lại không ở đây?"  

Đoan Mộc Hải nhíu mày.  

Cách đây không lâu.  

Sau khi ông ta đến Giang Bắc, không chần chờ chút nào, trực tiếp theo chỉ dẫn đã đi đến được sơn trang Y Vân.  

Ai ngờ vừa tới sơn trang Y Vân, lại phát hiện bên này có người đang đánh nhau, mà thực lực hai bên đều không kém cạnh.  

Nhưng mà, mặc dù thực lực mấy người kia rất mạnh, nhưng Đoan Mộc Hải không e ngại, dừng chân từ phía xa, tìm kiếm ông nội Tô, kết quả lại thất vọng.  

Xoạt xoạt xoạt!  

Cùng với sự xuất hiện của Đoan Mộc Hải, ánh mắt mọi người đều nhìn lên người ông ta.  

Đến 4 người đang chiến đấu cũng ngừng lại.  

Cổ Hồng Ngọc cũng Đỗ Minh Viễn đứng chung một chỗ, cảnh giác nhìn chăm chú Đoan Mộc Hải đột nhiên đến đây.  

Còn về Tô Thương, đã huy động kiếm Thương Khung, ép lui Đỗ Minh Viễn, cứu được Trương Trọng Ngu, bây giờ mặt không thay đổi mà đứng im tại chỗ.  

"Đoan Mộc Hải này, lại là cao thủ Thần tông!"  

Trước đó tại cung thành nước D, Tô Thương còn chưa đặt chân đến luyện khí tầng thứ chín, chỉ là nghe Đoan Mộc Lưu nói chuyện, nói cháu trai Đoan Mộc Hải là bán thần tông, anh cũng không nhìn thấu được cảnh giới của Đoan Mộc Hải.  

Có điều, giờ phút này, Tô Thương đã tấn cấp lên luyện khí tầng thứ chín, vừa liếc một chút là nhìn ra được, Đoan Mộc Hải là người luyện võ cảnh giới Thần tông sơ kỳ.  

May mắn lúc ấy tại nước D, anh ấy không lựa chọn đánh nhau với ông ta, mà lại là lừa gạt ông ta, nếu không thì thật sự không thể thắng được, dù sao thì khi đó Thục Phân vẫn chưa Trúc Cơ thành công."  

Tô Thương trong lòng hoảng sợ một hồi, sau đó thầm nghĩ: "Vốn hôm nay, mình lừa dối ông ta tới đây, là để ông ta và bọn người Cổ Hồng Ngọc cùng chết chung một chỗ."  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play