*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ví dụ như Quỷ Cốc Tử của Bách gia chi sư, được cho là người mạnh nhất ở thời đại đó."  

"500 đồ đệ của ông ta, cũng có rất nhiều người là cao thủ cấp bậc tiên đế, ví dụ như  Pháp Gia Thương Ưởng mở ra cuộc cải cách chính trị, ví dụ như sát thần Bạch Khởi, trăm trận không chết, còn có Tô Tần, Trương Nghi những nhà quân sự tài ba mưu lược..."  

"Trừ bọn họ ra, còn có một vài cao thủ cấp bậc tiên đế khác, như Hàn Phi Tử, Mặc Tử, Công Tôn Long, Trâu Diễn..."  



"Đương nhiên, còn có một người không được xem nhẹ, đó chính là hoàng đế Thủy Hoàng, Tổ Long!"  

Nhắc đến hoàng đế Thủy Hoàng, ánh mắt Ngô Thanh Ảnh tràn đầy khâm phục nói: "Hoàng đế Thủy Hoàng có thể càn quét khắp thiên hạ, tài năng và thực lực của ông ta là điều không cần phải nghi ngờ."  



"Thậm chí, chính ngay người được xưng là cao thủ mạnh nhất thời đó, Quỷ Cốc Tử cũng phải cảm phục Tổ Long, âm thầm cống hiến cho Tổ Long, bởi vậy mới thấy Tổ Long siêu cường ra sao." Ngô Thanh Ảnh kính sợ nói.  

"Nếu hoàng đế Thủy Hoàng đã mạnh như vậy, chắc chắn đã đạt đến cảnh giới tiên đế, lúc đám tiên đế ngoại vực có mưu đồ xâm chiến trái đất thì ông ta có ra mặt để ngăn cản không?"  

Ngô Thanh Ảnh nghe đến đây liền trầm mặt xuống, sau đó nói: "Long Tổ, ông ấy...không có."  

"Nhưng mà, Long Tổ cũng không phải là lâm trận bỏ chạy, giữa các cấp bậc tiên đế cũng có sự chênh lệch, ông ấy biết mình không phải là đối thủ của bọn họ, cho nên đã phá vỡ hư không rời khỏi trái đất để tìm kiếm cách hóa giải nguy nan cho trái đất."  

Nói đến đây, Ngô Thanh Ảnh tự lẩm bẩm nói: "Bây giờ đã qua 2000 năm rồi, trái đất lại đang ở tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, cũng không biết Long Tổ đang ở đâu, ông ấy là tia sáng hy vọng cuối cùng của trái đất."  

"Cái này không phải là lâm trận bỏ chạy sao." Tô Thương không nhịn được nói.  

"Im ngay!"  

Ngô Thanh Ảnh nghiêm mặt nói: "Tôi không cho phép cậu vô lễ với hoàng đế Thủy Hoàng như vậy, ông ấy chính là niềm hy vọng cuối cùng của loài người!"  

"Được thôi."  

Tô Thương hòa hoãn lại, cũng không tiếp tục chủ đề này nữa, mà dò hỏi nói: "Tiền bối, theo như bà thấy thì tiếp theo nên làm thế nào, lẽ nào chỉ có thể đứng nhìn Tuyết Nhi chịu thống khổ như vậy thôi sao?"  

"Haiz."  

Ngô Thanh Ảnh nghe vậy, thở dài một hơi, bà ấy cũng không biết nên trả lời thế nào.  

"Tiền bối, bà đừng thở dài nữa." Tô Thương cười khổ nói.  

"Tôi cũng không biết làm sao giải quyết nữa."  

Ngô Thanh Ảnh lắc đầu, cười khổ nói: "Lão minh chủ Vương Dương Minh của Thiên Cơ Môn từng nói, hậu nhân nhà họ Tô có thể hóa giải nguy cơ của núi Cửu Phong."  

"Nhà họ Tô, cậu chính là hậu nhân nhà họ Tô, núi Cửu Phong gặp nạn, đúng lúc cậu đang ở núi Cửu Phong, rõ ràng là định mệnh sắp đặt, Tô Thương, chắc hẳn cậu chính là người hữu duyên trong lời Vương Dương Minh nói."  

Ngô Thanh Ảnh vẻ mặt tràn đầy kỳ vọng, nghiêm túc nói: "Hơn nữa, cậu nghiên cứu rất kỹ về trận pháp, cho nên tôi giao nơi này cho cậu, cậu muốn làm gì, làm như thế nào thì làm đi, tôi tin cậu!"  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play