*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Đúng rồi, ông lớn tuổi như vậy, xương cốt đều quắn quéo cả rồi, thì cái đó có nhỏ xuống luôn không vậy?"  

Tô Thương hỏi đến đây, không khỏi rùng mình một cái, mặt mũi tràn đầy khinh bỉ nói: "Chậc chậc chậc, bức tranh quá đẹp, không dám nghĩ tới nha, tôi đã biế n thái rồi mà còn cảm thấy mấy người còn biế n thái hơn."  

"Tô!"  

"Thương!"  

Chân nhân U Minh thẹn quá hóa giận, sau đó trầm giọng nói: "Cậu nói đủ chưa hả, ai nói với cậu, tôi với Viêm Long tiên đế là loại quan hệ đó?"  

"Lẽ nào không phải sao?" Tô Thương hoài nghi nói.  

"Không phải!"  

"Không phải!"  

Chân nhân U Minh nhấn mạnh tới hai lần, sau đó lại nói thẳng ra: "Tôi và Viêm Long tiên đế là chú cháu, tôi là chú ruột của nó!"  

"Là trưởng bối có quan hệ máu mủ, nó tặng tôi một cái vảy rồng có sức mạnh kh ủng bố thì không hợp lý sao, cái này có gì mà không đúng chứ hả?"  

"Thì ra là vậy."  

Tô Thương nhìn chân nhân U Minh, lẩm bẩm nói: "Vậy lúc nãy, cái dáng vẻ ngượng ngùng, không dám ngẩng mặt lên của ông là sao hả?"  

"Dựa theo vai vế thì tôi là chú của nó, nhưng tôi lại chỉ có thể kêu nó là cậu chủ, nếu đổi lại là cậu, cậu có ngượng ngùng không hả?" Chân nhân U Minh nhíu mày nói.  

"Thì ra là vậy, như vậy thì thấy hợp lý rồi." Tô Thương tùy tiện đáp lại, mọi công tác chuẩn bị anh đã làm xong.  

Tiếp theo đó, chỉ cần anh nảy suy nghĩ một cái thì La thiên hỏa lò trận sẽ được khởi động ở trạng thái mạnh nhất.  

Đến lúc đó, chân nhân U Minh đương nhiên sẽ bị thiêu đốt ở nhiệt độ cao nhất, hóa thành tro bụi.  

"Hừ!"  

"Tô Thương, tôi không thèm phí lời với cậu nữa, đợi tôi phá vỡ cái trận pháp này rồi thì việc đầu tiên tôi làm là sẽ giết chết cậu!"  

Ngay lúc này, ánh mắt chân nhân U Minh run lên, ông ta vừa nghĩ xong liền định lấy cái vảy rồng ra.  

"Ha ha, quá muộn rồi!"  

Cùng lúc đó, Tô Thương nở một nụ cười nhạo, sau một giây, La thiên hỏa lò trận đột nhiên thay đổi cực lớn.  

Vù!  

Trong chớp mắt, từng làn, từng làn sóng nhiệt kinh người bao phủ khắp cả đại trận.  

Làn sóng nhiệt này dường như có thể thiêu cháy hết tất cả mọi thứ, không gì có thể cản lại được.  

"A!"  

Chính ngay lúc này, ở trong La thiên hỏa lò trận truyền tới tiếng kêu la thảm thiết của chân nhân U Minh.  

"Vảy...Vảy rồng..."  

Chân nhân U Minh ngay trong thời khắc tuyệt vọng, dự định khởi động long ngâm, nhưng còn chưa đợi ông ta nói xong thì đã bị thiêu chết rồi.  

Lửa ở trong La thiên hỏa lò trận không phải là lửa bình thường, cho nên đương nhiên có thể thiêu cháy hết cơ thể của cao thủ cảnh giới nguyên anh.  

Chỉ qua mấy giây mà thôi, thì xác của chân nhân U Minh đã hóa thành tro bụi.  

Bây giờ ở bên trong chỉ còn lưu lại 2 thứ.  

Trong đó có một mâm tròn to bằng bàn tay, thứ đồ này ẩn chứa uy thế của đế khí, là vật chí bảo giúp ông ta chống lại điềm xấu.  

Cũng bởi vậy mà ông ta có thể dựa vào cảnh giới nguyên anh xuất hiện ở trái đất mà không cần lo lắng bị điềm xấu đến quấy nhiễu.  

Về thứ còn lại chính là một chiếc vảy rồng màu vàng to bằng cái nắm tay.  

Chiếc vảy rồng lơ lửng ở giữa không trung, tỏa ra hào quang sáng chói, uy thế càng không thể khinh thường.  

"Ha ha, hai thứ này không tệ nha."  

Tô Thương mỉm cười, sau đó mở La thiên hỏa lò trận ra, anh muốn lấy cái mâm tròn và vảy rồng.  

Nhưng chính ngày lúc này, một luồng sức mạnh linh hồn đột nhiên nhắm thẳng lên trời mà xông ra, muốn thoát khỏi nơi đó.  

Luồng sức mạnh của linh hồn này không ngoài suy đoán chính là của chân nhân U Minh cảnh giới nguyên anh, kích cỡ của nó chỉ to bằng cái nắm tay, hoàn toàn là phiên bản thu nhỏ của chân nhân U Minh.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play