*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tây Môn Hổ Tiếu tất cung tất kính hành lễ, rồi bước đi.
Nhìn Tây Môn Hổ Tiếu rời đi, khóe miệng Tây Môn Long Ngâm hơi nhếch, kiêu căng trong mắt không còn lại chút gì cả, thay vào đó là một mặt cười khẩy khó nhận ra.
Advertisement
“Tây Môn Hổ Tiếu, chung quy là do cậu còn quá trẻ, muốn chơi với đại ca sao, cậu còn non lắm.”
Tây Môn Long Ngâm lắc đầu, tiếp đó cũng không ở lại hiện trường nữa.
Advertisement
Thiên kiêu chân chính của đại hội võ thuật trăm tông phái, hắn đều đã tìm hiểu qua rồi, ngoại trừ một vài người, số còn lại đều không có gì đáng sợ.
“Thiên tài này đó trong võ giới cổ này, tư chất đều là số một số hai, cho dù có chọn tu chân, cũng có thể đạt được thành tự rất lớn, xem ra, địa cầu mới nhiều nhân tài.”
Tô Thương chăm chú nhìn thiên kiêu ở phía xa xa, nhịn không được nói: “Khó trách vực ngoại Tiên đế năm đó lại kiêng kị chiến sĩ luyện khí thời tiền Tần, sợ đám người tu chân kia ngày càng cường đại, vượt khỏi tầm kiểm soát của mình.”
“Lại nói, rốt cuộc Tam Đại Tiên đế ở vực ngoại đang kiểm chứng gì thế, sao lại giám sát địa cầu?”
“Hệ thống cổ võ tuy không bằng hệ thống tu chân, có lẽ cũng do vực ngoại Tiên đế nghiên cứu ra, vì sao bọn họ lại cung cấp một hệ thống mới cho người địa cầu?”
“Sau đại hội võ thuật trăm tông phái, cổ võ sẽ được cách tân, chuyện này có liên quan đến âm mưu của vực ngoại Tiên đế sao?”
Tô Thương khẽ nhíu mày, nghĩ trăm lần cũng không ra.
“Tô Thương.”
Đúng lúc này, Triệu Chỉ Nhược bỗng xuất hiện, đứng cách Tô Thương không xa, khuôn mặt ngọc ngà có chút phiếm hồng.
“Chỉ Nhược cô nương.”
Tô Thương tỉnh táo lại, ánh mắt dừng trên người Triệu Chỉ Nhược, nhẹ nhàng cười nói: “Cô có chuyện gì sao?”
“Tô Thương, hôm qua anh lựa chọn xuống khỏi võ đài, có phải cố ý nhường tôi không?” Triệu Chỉ Nhược vào thẳng vào chủ đề, đôi mắt đẹp đẽ nhìn về phía Tô Thương, trong mắt lấp loáng vẻ chờ mong.
“Không hề.”
Tô Thương trái lương tâm nói: “Chỉ Nhược cô nương kiếm pháp cao siêu, tôi tự biết không phải đối thủ của cô, nên mới tự nguyện nhận thua.”
“Anh nói dối!”
Triệu Chỉ Nhược có chút thất vọng, cắn răng nói: “Rõ ràng anh nhường tôi, thực lực của anh không hề yếu hơn tôi, Tô Thương, anh…… có phải anh thích……”
“Chỉ Nhược!”
Lúc này, Từ Thiện Sư Thái đứng trên đài cao đột nhiên mở miệng, trầm giọng nói: “Con lại đây, đứng bên cạnh ta, đừng tiếp cận tên lãng tử như Tô Thương!”
“Vâng.”
Đối mặt với mệnh lệnh của sư phụ, Triệu Chỉ Nhược vâng vâng dạ dạ, cầm kiếm ôm quyền, bước một bước quay đầu ba lần, lưu luyến đi xa.
“Ha ha.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT