Thu Triều cảm thấy trong bụng trống rỗng nên đã cố ý tìm một nhà hàng không tồi, nhưng bây giờ ngồi ở bên trong nhà hàng, trong lòng lại giống như có một ngọn lửa bùng cháy rừng rực, nhưng lại khiến cậu ta hiện tại không thể cảm thấy đói bụng được, bởi vì đã ăn cẩu lương (cơm chó) đến no rồi.
Ánh mắt cậu ta tràn đầy sự oán hận mà nhìn Sầm Dịch Ngạn đang ngồi sát với Phó Như Niên ở trước mặt.
Trước khi ngồi xuống, Phó Như Niên còn cố ý dịch ghế gần sát hơn với Sầm Dịch Ngạn.
Lúc này hai mắt của Phó Như Niên sáng ngời, cả người giống như không có xương mà dựa vào người Sầm Dịch Ngạn, còn không ăn cơm của mình, như thể… là làm cho cậu ta xem.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT