Đôi tay của Phó Như Niên vẫn ôm lấy Tống Lan, nhưng vừa nghe được những lời này liền ngẩng đầu, cười như không cười nhìn anh ta.
Tống Lan nghĩ một hồi cũng cảm thấy lời nói của mình có chút không ổn.
Anh ta nhìn vẻ mặt của Phó Như Niên thì trầm mặc trong chốc lát, lại mất bò mới lo làm chuồng mà bổ sung: “Tôi đoán vậy. Tôi đã từng thấy qua rồi, không phải lúc đó cậu mặc đồ hầu gái đi phát tờ rơi ở trên đường sao, vừa vặn gặp được anh ấy… Lúc ấy anh ta mới liếc mắt một cái liền thích cậu, lúc trở về công ty còn nghĩ sau này sẽ đặt tên cho con của hai người là gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT