Edit+Beta: Serenity

Ông chủ Chu bán nỏ chữ thập tự động kia là người rất biết giữ uy tín, bọn họ hẹn trong vòng 24 giờ sẽ đưa đến cho Trần Phi. Quả thực chỉ mất hơn 22 giờ bọn họ đã đi ô tô tới cửa phía tây khu dân cư nhà của Trần Phi, ở chỗ đó có rất ít người qua lại.

Thứ mà Trần Phi mua, cho dù là nỏ chữ thập tự động quân sự, hay là ba thanh kiếm katana sắc bén, chúng đều là hàng cấm, cho dù mua về mà không dùng làm chuyện xấu, bị bắt được thì Trần Phi cũng phải vào đồn cảnh sát, mà ngược lại kẻ giao dịch mua bán phi pháp, bọn họ phải chịu phiêu lưu lớn hơn nữa, hình phạt họ phải nhận so với Trần Phi còn nặng hơn nhiều, cho nên thời điểm giao dịch phải thật cẩn thận, bọn họ cũng muốn phòng ngừa Trần Phi có thể là gián điệp, đưa bọn họ vào chỗ tận diệt.

Trần Phi đã đặt đơn hàng vào tối hôm qua lúc 1 giờ sáng, sau khi người bán đã khẩn trương gia công chế tạo toàn bộ mũi tên thép cho Trần Phi xong, hai người đàn ông vạm vỡ lái chiếc SUV màu đen, từ thành phố Ninh Hải thuộc huyện Vĩnh Ninh đi 800km đến thành phố Trung Nam, nơi có nhà Trần Phi.

Hai người đàn ông vạm vỡ này, hiển nhiên không phải lần đầu tiên mua bán kiểu này, 10 giờ tối bọn họ cũng đã có mặt chính xác khu dân cư mà Trần Phi sống. Sau khi đến nơi này, đầu tiên là bọn họ đi vòng quanh khu dân cư, sau đó lại nhìn ngắm hai quảng trường ở bên cạnh, một giờ sau bọn họ mới gọi điện thoại cho Trần Phi.

Trần Phi đang nằm trên giường xem tin tức mới nhất về vi rút trên di động, kết quả trên màn hình lại hiện lên một số điện thoại xa lạ, khi chọn nghe điện thoại, không đợi hắn mở miệng, trong di động vang lên giọng nói khàn đục của một người đàn ông.

"Alo! Ông chủ! Đồ ông đặt đã được chuyển đến."

Những lời này vào buổi chiều ông chủ Chu đã gửi tin nhắn cho Trần Phi, xem như ám hiệu khi giao hàng.

Trần Phi lo lắng nuốt nước miếng, giọng nói của người đàn ông trong điện thoại làm hắn bất giác nghĩ đến những tên côn đồ xã hội đen trong phim điện ảnh, nhưng mà dù trong lòng sợ hãi, Trần Phi vẫn phải thật nhanh chóng xỏ giày, đi về phía cửa tây khu dân cư.

Lúc này là 11 giờ tối, trong khu dân cư cư đã có rất ít người đi đường, Trần Phi lo lắng bước từng bước nhỏ, cẩn thận đi về cửa Tây.

Năm phút sau, Trần Phi đã đi ra khỏi cửa Tây, bởi vì chỗ đậu xe khó khăn, ngã tư đường ở cửa Tây vào buổi tối giống như là bãi đậu xe bình thường, đưa mắt nhìn đâu cũng toàn là xe.

Vẻ mặt Trần Phi bối rối, hắn tìm kiếm một lát mới thấy ở bên kia đường cách 50 mét có một chiếc SUV màu đen phủ đầy bụi đất, vẻ ngoài bụi bặm này rõ ràng là chiếc xe vừa mới lặn lội đường xa đến đây.

Trần Phi vội vàng lấy di động ra, hắn dùng chức năng chiếu sáng vẫy vẫy ba lần với chiếc SUV màu đen, điều này cũng là ông chủ Chu giải thích trong tin nhắn, trước đó khi nhìn vào tin nhắn thì hắn cảm giác kỳ lạ, nhưng hiện tại chuyện này thực sự làm hắn có cảm giác giống như đang quay phim Vô Gian Đạo, trong lòng cũng có hồi hộp và kích thích y chang vậy.

Trần Phi vẫy vẫy ba lần, có một người đàn ông cao khoảng một mét chín từ trên chiếc SUV đi xuống và vẫy tay với Trần Phi.

Nhìn thấy đối phương đáp lại, Trần Phi bước nhanh qua bên kia con đường, cách khá xa nên Trần Phi chỉ cảm thấy người vừa xuống xe là một người đàn ông rất cao, mà sau khi hắn đến gần lại phát hiện ra người đàn ông này không chỉ cao, ngược lại còn mang đến cảm giác là người uy mãnh, bên hông hắn ta còn có đồ vật gì đó căng phồng lên. Trần Phi bất giác liên tưởng đến một thứ, hắn vội rụt cổ lại, trong lòng lo sợ bất an.

"Trước tiên hãy thanh toán phần thiếu đã!"

Người đàn ông nhìn ra sự sợ hãi của Trần Phi, hắn ta thở phào một hơi, bởi vì điều này chứng minh Trần Phi không phải gián điệp.

"Ồ… Tôi tôi chuyển khoản cho ông chủ Chu ngay."

Lúc trước Trần Phi đã trả tiền cọc là 1 vạn tệ, hiện tại hàng đã được đưa đến cửa nhà, tất nhiên là hắn phải trả số tiền còn lại. Kỳ thật, theo lý mà nói, trước tiên phải kiểm tra hàng hóa… sau đó mới thanh toán, nhưng khi đối mặt với người đàn ông trước mặt, Trần Phi có chút không tự chủ được, hơn nữa nhìn qua cửa xe bằng kính Trần Phi còn thấy người đàn ông lái xe cũng mang vẻ ngoài đầy hung ác, cho nên đối phương nói như thế nào Trần Phi đã làm theo như vậy, trong lòng chỉ muốn lập tức hoàn thành cuộc giao dịch này.

Trần Phi dùng Wechat chuyển khoản toàn bộ số tiền còn thiếu cho ông chủ Chu, trong đó còn có tiền mua kiếm katana. Trần Phi vừa mới hoàn thành gửi tiền thì người đàn ông uy mãnh trước mặt nhận được điện thoại, đại khái tóm lại là nói ba chữ yess, sau đó người đàn ông gõ cửa xe bằng kính và trao đổi ánh mắt với người lái xe. Ngay sau đó, hắn ta đi thẳng đến phía sau xe, lấy từ trong cốp xe ra hai chiếc vali lớn và đưa cho Trần Phi.

"Ông chủ, đây là đồ ông mua!"

Người đàn ông không nói lời dư thừa không cần thiết, hắn ta xoay người đi về phía người lái xe.

"Khoan đã, khoan đã… Hai anh dọc đường vất vả rồi, đây là hai điếu thuốc tôi tặng cho các anh, chúc hai anh thuận buồm xuôi gió!"

Trần Phi bước nhanh lên phía, dúi hai điếu Hoàng Hạc Lâu đã chuẩn bị từ trước vào trong tay hai người đàn ông. Người đàn ông nhận lấy điếu thuốc của Trần Phi, gật đầu đầy ẩn ý, hơi do dự dùng giọng nói trầm thấp nói bâng quơ: "Lén chơi mấy thứ này ở nơi hoang dã là được rồi, nếu bị báo cáo có thể vào…"

Người đàn ông nói xong thì chui vào trong xe, đạp chân ga lên động cơ cho chiếc SUV gầm thét lao đi, trong chớp mắt đã biến mất ở chỗ góc đường cua.

Trần Phi thở phào một hơi, lần giao dịch này làm hắn chấn động, nếu không phải bởi vì tận thế, hắn tuyệt đối không thể làm loại chuyện trái pháp luật kỷ cương này, cũng không thể nào đi giao tiếp với loại người nguy hiểm đó.

Cũng may, Trần Phi gặp may mắn là khi hắn trở về nhà, trong phòng tối đen như mực, rõ ràng Mục Mỹ Tình và Nam Cung Cẩn đều đã nghỉ ngơi. Tuy nói Trần Phi thường xuyên bị hai cô gái đẹp mặt thiên sứ dạ ma quỷ coi như nô dịch, nhưng mỗi ngày hắn đều có thể mở to đôi mắt, cùng hai cô gái xinh đẹp làm bạn trong lúc tận thế, mở ra cuộc sống dù tận thế vẫn tay trái nựng tay phải ôm, Trần Phi cảm thấy hắn cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Trong phòng ngủ…

Trần Phi đặt lên trên giường của hắn hai cái vali màu đen, trong lòng vừa lo lắng lại chờ mong, cho đến khi hắn mở vali ra xác nhận bên trong có gì, sau đó trên mặt Trần Phi mới xuất hiện nét vui sướng.

Tuy rằng lần giao dịch này gây chấn động tâm lý, thậm chí có thể nói là rất nguy hiểm, nhưng việc hắn dùng nhiều tiền mua được hàng thật đồ thật là điều tốt!

Trần Phi dựa theo sơ đồ hoạt động mà ông chủ Chu chia sẻ trong Wechat, hắn thành công mở được nỏ chữ thập ở trạng thái bị gấp khúc. Theo một số chi tiết và chất liệu, không khó để nhìn ra, đây tuyệt đối không phải hàng quốc nội được sao chép dễ dàng, rất có khả năng như lời ông chủ Chu nói đây là nỏ chữ thập quân sự buôn lậu từ nước ngoài!

Trần Phi nâng nâng trong tay kiểm tra sức nặng của nỏ chữ thập tự động, phát hiện cơ thể gầy yếu của hắn cũng không cảm thấy quá nặng nề, điểm ấy làm cho Trần Phi càng thêm vừa lòng. Nếu nó quá nặng không thể tùy ý sử dụng thì đây hoàn toàn là một bi kịch.

Chiếc nỏ chữ thập tự động này nguyên bản có một cái ống ngắm, sau đó còn được làm thêm ống ngắm hồng ngoại, như vậy cho dù Trần Phi là tân binh cũng ngắm bắn không gặp khó khăn gì.

Hơn nữa nỏ chữ thập tự động này có thể nạp nhiều nhất 15 mũi tên cùng lúc, có thể tự động đổi mới mũi tên giống như súng lục tự động. Trần Phi thậm chí có ý nghĩ hắn không thể chờ đợi được đến lúc thử nghiệm sức mạnh của cây nỏ, nhưng rất nhanh chóng ý nghĩ này bị hắn dứt khoát bóp chết.

Có trời mới biết hắn mang theo nỏ chữ thập đi ra ngoài, có hay không gặp được người dân nhiệt tình đến báo án. Nếu đây là điểm mấu chốt khiến hắn bị đưa vào bên trong đồn cảnh sát, Trần Phi thật sự là khóc không ra nước mắt, vốn dĩ chỉ là giam cầm hơn mười ngày, nhưng mà lúc này vi rút zombie bùng nổ khiến đa số mọi người bị biến đổi, mười lăm ngày giam cầm biến thành tù chung thân, mà Trần Phi chờ đợi hết hạn thì kết cục sẽ bị đói chết.

Không thể không thừa nhận ông chủ Chu này rất đề cao danh dự, bọn họ đem 200 mũi tên thép chia thành hai hộp, Trần Phi cẩn thận quan sát mỗi một mũi tên đều có thể nói là chế tác tỉ mỉ, không hoài nghi gì mũi tên sắt này có thể bắn thủng đầu con lợn rừng ở cự ly gần. Về phần nỏ chữ thập có gắn với bi thép, Trần Phi cũng không nghĩ quá nhiều về sức mạnh của nó, đánh mấy loại thỏ hoang hay gì đó… có lẽ còn có thể, nhưng muốn bắn thủng đầu zombie, ngay cả công kích trực tiếp cũng khó.

Nhìn thấy vài thứ mà ông chủ Chu tặng, Trần Phi cười cười bất lực, nghĩ đến ông anh này là muốn biến hắn trở thành kẻ say mê trong nhóm. Đồ tặng kèm cho hắn có một bộ trang phục lính đặc nhiệm Mỹ được tân trang lại, một bộ trang phục bộ đội lục chiến, một bộ quân phục SEAL, từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, các chi tiết đều vô cùng tinh tế, ví dụ như M9 có lưỡi lê đa năng, kính nhìn đêm, túi sơ cứu, bình nước, mũ bảo hiểm, găng tay chống cắt, đệm đầu gối, đệm khuỷu tay…, về cơ bản đều đã bị làm giả.

M9 có lưỡi lê đa năng có phải thật hay giả không nói tới, nhưng chất lượng thép và chất liệu gỗ tốt, thợ làm khéo tay, chắc chắn là sản phẩm hạng nhất, độ sắc bén và độ cứng cũng không cần ngờ vực, nhưng mà kính nhìn đêm này rõ ràng là hàng nhái, tuy rằng chế tác rất tinh vi, nhưng mà kính nhìn đêm này chỉ nhìn được khoảng cách xa nhất hơn 100 mét, còn kính xem đêm thực sự có tầm nhìn là 400 tới 800 mét.

Thật ra điểm ấy là do Trần Phi tìm kiếm tư liệu ở trên mạng, nhưng sự thật lại oan uổng cho ông chủ Chu, kính nhìn đêm của hắn ta thật sự là đồ quân dụng, chẳng qua đây là đồ quân dụng cũ đã bị loại bỏ, cho nên tầm nhìn mới kém nhiều như vậy.

Điều làm cho Trần Phi càng thêm kinh ngạc chính là ông chủ Chu còn tặng thêm hai cái dao găm hình tam giác, đây đều là trang bị được lắp trên súng trường, đương nhiên cũng có thể sử dụng như dao găm riêng, còn hơn M9 có lưỡi lê đa năng, dao găm hình tam giác có chiều dài hơn 10 mấy cm, hơn nữa mục đích sử dụng thuần túy là ám sát, bởi vì thiết kế vừa hẹp vừa dài của ba cạnh có thể thoải mái đâm thủng bất kỳ bộ phận nào của kẻ địch.

Về phần ba thanh kiếm katana, chúng đều được chế tác tinh xảo, cạnh kiếm cực kỳ sắc bén, nhưng mà trong lòng Trần Phi rất rõ ràng cho dù đây là kiếm dài sắc bén nhưng muốn dùng để chém đầu zombie, cũng không hề dễ dàng, dù sao sự thật không giống như là phim điện ảnh, kịch hát, truyền hình đã kịch hóa, diễn viên có thể sử dụng dễ dàng do được treo lên, ở tận thế nếu thật là như vậy, người chết đầu tiên nhất định chắc chắn là diễn viên!

Kiểm kê xong những vũ khí dùng sinh tồn khi tận thế, tảng đá lớn trong lòng Trần Phi thành công rơi xuống, sau đó hắn chỉ cần chờ chiếc xe cải tiến sắp được hoàn thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play